Phượng Vũ Hoành nói Liên Vương tới mặt xấu hổ, hắn nắm tay Phượng Vũ Hoành, thật vất vả để điều hoà mà biểu cảm ra một chút cảm kích, nhưng cũng không thể không nói. “Ngươi có thể dùng y thuật giúp đỡ bổn vương, cũng đúng là việc công đức vô lượng. Nhưng mà, Nhã Nhã! Ngươi trợn tròn hai mắt xem thật kỹ một chút, hành cung này của bổn vương chẳng phải Thủy Tinh cung! Đây là băng cung danh xứng với thực!” “Hả?” Phượng Vũ Hoành sửng sờ. “Băng cung?” Nói rồi, nàng hất tay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.