Chẳng qua nghĩ đến, lần trước sau khi nàng đi Thanh An cung, nếu An tần chịu sống an phận như trước, cũng sẽ không xảy ra chuyện. Phát rồ mà chết có lẽ là kết quả tốt nhất, đối với nữ nhân kia, bản thân nàng xem như rất nhân từ. Bằng không, dùng chim ruồi phỉ thúy độc hại ba quân, chỉ cần nói với Hoàng Thượng một câu thì kết cục An tần tuyệt đối so với phát rồ còn thê thảm hơn. “Nói tới An tần, ta nhớ tới chuyện này.” Phượng Vũ Hoành nói cùng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.