Hoàng hậu cười khổ, “Sao có thể nói quên liền có thể đã quên. Như thế vài năm trước, bản cung ngày nào không hy vọng lại không can hệ với bọn hắn, nhưng tính toán cái gì? Bọn hắn y hệt ám khí, không biết thời điểm nào liền từ nơi nào bất ngờ tấn công tới, cả ngày lo lắng đề phòng, khiến người khó lòng phòng bị. ” Nàng nói rồi đột nhiên nghĩ tới cái gì, lại hỏi Phương Nghi: “Bảo tàng Thiên Chu kia, ngươi có tin hay không?”. Phương Nghi sững sờ, tùy tiện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.