Nghe nói là đại phu An Thế đường, Phượng Vũ Hoành gật gật đầu, nói với Hoàng Tuyền: “Quay về nhớ chuẩn bị cho đại phu kia một trăm lạng ngân phiếu, cứ nói là bổn huyện chủ đa tạ hắn, nếu không có hắn làm sáng tỏ, chỉ sợ món nợ này của Hàn di nương sẽ tính tới trên đầu Cửu điện hạ...” Người nhà họ Phượng run rẩy toàn thân, Phượng Cẩn Nguyên theo bản năng đã nói: “Không có... không có, ngươi nghĩ quá nhiều rồi, các nàng đều cho rằng là mẹ ngươi.” Mọi người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.