Rốt cục, lúc Phượng Cẩn Nguyên nói đến chuyện chôn cất Diêu thị mới ngừng lại, lại quay đầu, trời cũng sáng. Tỉnh rượu hơn phân nửa, nhìn thấy bản thân đang không chút hình tượng quỳ trên mặt đất, hai tay ôm ở giữa gối Huyền Thiên Minh, chỉ cảm thấy có chút ngượng ngùng. Hắn muốn xin lỗi Huyền Thiên Minh, nói mình uống nhiều rồi mới mất trạng thái, nhưng lại cảm thấy xin lỗi quá mức nhợt nhạt, không ý nghĩa thực tế gì. Lại vừa mở miệng, chỉ nói “Ta là người sắp chết, hiện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.