Hai người vừa vặn ngừng ở trước một trạm gác, lời Phượng Vũ Hoành nói bị tướng sĩ đứng gác ấy nghe được, người nọ nhịn không được, “Phốc xuy” thoáng cái đã nở nụ cười. Huyền Thiên Minh cười nhạo nàng: “Ngươi xem, người gác đều nghe không nổi nữa. Đại doanh này đều là của ta, ngươi là nàng dâu của ta, sao còn có chỗ ngươi không đi được.” “Lỡ có thì sao!” Phượng Vũ Hoành dựng lông mày lên, sau đó liếc trừng tướng sĩ này —— “Ngươi không được cười.” Lại quay đầu lại hỏi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.