Huyền Thiên Hoa đối với chuyện hôm nay phải trở về kinh đô thái độ cực kỳ kiên định, không cho phép có bất kỳ thay đổi nào. Hắn nhìn về phía nữ tử mang đấu bồng kia, tiến lên, nhỏ giọng nói. “Mẫu thân, là chính ngài lên, hay là nhi tử ôm ngài lên?” Vân Phi run rẩy toàn thân, lui sau vài bước. “Không lên.” “Không lên không được.” Hắn vừa nói vừa sờ sờ cằm. “Nhiều người như vậy đang nhìn đấy, Thiên Ca khí thế đến thế, sao cả cái xe ngựa cũng không dám...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.