Khi đang nói chuyện, con ngựa phía sau kia đã đến gần, đi sóng vai với nàng. Phượng Vũ Hoành nghiêng đầu nhìn, quả nhiên là Huyền Thiên Hoa không thể nghi ngờ. Trong lòng nàng thoáng cái hồi hộp, loại dự cảm xấu kia lại vội vã đột kích. “Thất ca, sao ngươi lại tới đây?” Nàng vội hỏi. “Còn ngươi vì sao lại ở đây?” Huyền Thiên Hoa có chút gấp, khó thấy được cảm xúc trên mặt hắn biến ảo, lúc này lại che lên một tầng mù mịt. “Ngươi cũng phát hiện phải chăng có điều...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.