Phượng Vũ Hoành cảm thấy bản thân quả thực thất sách! Nếu không phải nàng trốn tránh mấy ngày, mà mỗi ngày để cho ác lang hành hung, tám phần mười hắn cũng sẽ không dũng mãnh như thế. Quả nhiên, nam nhân thì không thể để hắn kìm nén, nghẹn lâu bị tội vẫn là nữ nhân. Nàng nằm trên giường, nhìn viên dạ minh châu thật to lơ lửng phía trên, đã nghĩ ngay quay đầu lại có hủy hạt châu này đi hay không, ban đêm quá sáng, thế cho nên con sói kia cái gì đều...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.