Sắc mặt Phượng Cẩn Nguyên hiện lên màu xanh, hắn chỉ vào những người ở đây hỏi. “Đúng là xảy ra chuyện như vậy, nhưng Trầm Ngư là bị phán chém ngang hông, nhưng sao không thấy các ngươi có một tia thương xót? Nàng là thân nhân của các ngươi!” Bất luận hắn có nói cái gì cũng không được ai hưởng ứng, lão thái thái tuy là không khóc nữa nhưng sắc mặt cũng không hề tốt, Phượng Vũ Hoành khiến bà kinh hãi nàng không có nơi trút tiết, đành phải một mạch gửi cho Trầm Ngư....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.