Nói xong, lại quay người lại đối mặt với cửa lớn, ánh mắt băng lãnh, nhỏ giọng, “Phượng gia, trí nhớ thật xa xôi, Phượng Cẩn Nguyên ơi là Phượng Cẩn Nguyên, ngươi cũng đã biết, kỳ thực chức quan của ngươi cũng chẳng phải ngắn ngủi như vậy, nếu như ngươi không đưa mẹ con ba người chúng ta, không ở Tây Bình thôn đuổi tận giết tuyệt chúng ta để cho chúng ta sống không nổi, ta sẽ không mất đi sinh mệnh đời kia, nàng cũng sẽ không thay thế ta trở lại trong toà đại trạch...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.