Phượng Vũ Hoành cau mày, bất chợt có một dự cảm rất xấu, nàng bất chợt mở to mắt ra nhìn dọa người trong xe giật mình. Nhất là Sơn Trà, đang rót nước cho Tưởng Dung, lần này suýt nữa ném bình đồng đi, còn nhờ vào Hoàng Tuyền ở bên cạnh tay nâng đỡ lấy. “Tiểu thư, sao thế?” Vong Xuyên thấy thế nhanh chóng đặt câu hỏi, “Có phải nghĩ tới cái gì rồi?”. Phượng Vũ Hoành gật đầu, “Bà già này va vào chúng ta không phải ngẫu nhiên, cũng chẳng phải vận khí các nàng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.