Khang di nghe Phượng Vũ Hoành nói, tâm không khỏi nhói một cái, nhói đau như buốt. Cơn đau này đi qua một chút, thay vào đó chính là tâm hoảng. Ánh mắt cũng dời tới chỗ hai đầu gối Huyền Thiên Minh, cũng không biết thế nào, nàng tức khắc ảo tưởng đến hai đầu gối cũng Như Gia chảy máu mà chỉ đành ngồi trên xe lăn, từ nay về sau đi đến đâu nàng cũng phải đẩy, không thể mẹ con cùng tản bộ. Khang di càng nghĩ tâm càng hoảng, miễn cưỡng duy trì trấn định,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.