Phượng Vũ Hoành đã nở nụ cười. “Ta một không múa đao, hai không múa thương, Tam ca nói vậy từ đâu đến?” “Ý tứ của bổn vương chính là sợ không cẩn thận đả thương ngươi.” “A, vậy Tam ca yên tâm đi, ngươi không đả thương được ta.” “Hử?” Huyền Thiên Dạ cau mày. “Đánh nhau sao lại không có sai lầm, lời đệ muội không thể nói chắc.” “Hừ.” Phượng Vũ Hoành cười lạnh một tiếng. “Tam ca không khỏi quá mức tự tin về bản lixnh của mình, chỉ bằng ngươi, cũng muốn làm tổn thương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.