Thất hoàng tử Huyền Thiên Hoa lững thững mà đến, trong ngày thu thế này dường như mang theo một tia gió xuân, khẽ lướt nhẹ qua mặt, thoải mái như vậy. Tưởng Dung rất hưởng thụ nhìn Huyền Thiên Hoa đi bộ, hoặc là nói cách khác, Huyền Thiên Hoa làm gì nàng đều nguyện ý nhìn, y hệt đang thưởng thức một bức họa, họa kia còn là tuyệt phẩm nhân gian. Thế nhưng hôm nay lời Huyền Thiên Hoa nói thì nàng nghe không hiểu, bèn hỏi câu: “Cái gì gọi là nhiều người thì sao ít...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.