“Xem ra, Nguyên thục phi đó, muốn trừng phạt nhưng không làm được.” “Ừm.” Huyền Thiên Minh gật gật đầu. “Chuyện này không vội, tuy nói vậy nhưng phụ hoàng chắc chắn giao cho hoàng hậu đến xử lý, đừng thấy hoàng hậu bình thường không tham dự bất cứ phân tranh gì, nhưng nếu thật xử lý sự việc, cũng là việc đáng làm thì phải làm. Tin rằng nàng sẽ chọn một phương thức thích hợp nhất để giải thích chuyện này, không cần chúng ta bận tâm.” Điểm này Phượng Vũ Hoành tin tưởng, chỉ lại nhắc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.