“A Hoành!” Phượng Cẩn Nguyên tiến lên gõ cửa. “Ngươi đi ra đi, lời vi phụ nói vẫn chưa xong.” Chợt nghe người bên trong nói: “Ta đang mài đao đây, ngươi nói thì cứ nói đi, ta có thể nghe.” “Ngươi...” Hắn còn muốn nói ngươi có giáo dưỡng hay không, nhưng lại nhớ tới trước đó Phượng Vũ Hoành nghẹn lời hắn, lại nuốt trở vào. Xem ra muốn nhìn Phượng Vũ Hoành tha Thẩm Thanh một mạng là không khả năng lắm, hắn rõ ràng trong lòng chuyện liên tiếp xảy ra chắc chắn có quan hệ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.