“Khuynh Thành, không có chuyện gì, có ta ở đây!” Hoàn toàn không để ý đến những ánh mắt ngưng trọng, hi vọng hoặc là kiêng kỵ lo nghĩ của những người xung quanh, Trác Phàm nhìn thân thể đang run nhè nhẹ của người ngọc, trong lòng đau xót, nhẹ vịn bờ vai nàng, ôm nàng vào lòng, không coi ai ra gì mà nhẹ giọng an ủi. Điều kỳ dị là, trong tích tắc khi ở trong lòng ngực Trác Phàm, thân thể run rẩy của Sở Khuynh Thành hơi dừng lại, giống như tàu vào cản tránh gió, bình
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.