Đến trạm thứ nhất, đội xe của Trác Phàm tiếp tực tiềm hành trong gió tuyết đằng đẵng, trên mặt tuyết dày, in lại từng vết bánh xe rõ ràng. Thế nhưng trên vết bánh xe, một bóng hình xinh đẹp lại băng lanh bỗng nhiên lắc mình, hung hăng đạp lên. Từ xa nhìn đội xe đang đi không ngừng kia, khóe miệng nàng nhếch lên một đường cong tà dị. “Hừ, xú tiểu tử, lại cho ngươi một món lễ lớn, để ngươi ít hơn một chiếc xe, mấy con linh thú cùng vài người, hừ hừ hừ…”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.