Ách! Nghiêm Phục khí tức trì trệ, ngũ vị tạp trần. Trác Phàm không có trách tội hắn, hắn hẳn nên cao hứng mới đúng a, thế nhưng nghe lời này sao cứ thấy không ổn, như thể mình vui vẻ khi lấy được đồ bỏ đi của người ta vậy. Tiếu Đan Đan nghe thế cũng đầy miệng đắng chát, cảm thấy tâm thất lạc. Trác Phàm như thế, nói rõ Tiếu Đan Đan nàng căn bản chưa từng có trong lòng Trác Phàm, Trác Phàm căn bản không xem nàng là gì, nhiều lắm thì gánh nặng phiền...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.