"Hồ Mị Nhi, đây vốn là ân oán nội môn của các ngươi, lão tử lười tham gia. Nhưng bây giờ, các ngươi động đến trên đầu lão tử. . . Hừ hừ hừ, xem, các ngươi cứ chờ đi!" Trác Phàm nhếch miệng cười nói, nói xong liền hất tay ném mạnh Hồ Mị Nhi bay ra ngoài. Bịch một tiếng, Hồ Mị Nhi ngã rầm trên mặt đất, vẻ mặt lập tức trở nên trắng xám, ánh mắt nhìn về phía Trác Phàm, cũng đầy vẻ hoảng sợ. Trác Phàm đạm mạc lên tiếng: "Cút đi, hôm nay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.