Trác Phàm cười to lên: "Ha ha ha... được, xnểem trên mặt các ngươi, ta tha cho tiểu tử này. Chỉ là, các ngươi phải nhớ kỹ, hai người các ngươi các nợ ta một món nợ ân tình, sớm muộn phải trả về!" "Ách, huynh đệ, ngươi thả hắn, là hắn nợ ngươi chứ, sao lại là chúng ta?" Bàn tử lập tức xạm mặt. Trác Phàm cười đùa nói: "Ai bảo là hai người có chuyện cầu ta, tất nhiên là các ngươi nợ ta. Đợi ngày sau nếu ta có nhu cầu gì, các ngươi nhất định...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.