Đêm khuya, như mực đen nhánh, tầng tầng mây đen theo gió nhẹ lay động, dần dần tản ra, lộ ra ánh trăng sánh. Từng mảnh từng mảnh ánh sáng trắng noãn như bạc, chậm rãi vẩy xuống mặt đất lạnh lẽo , vẩy xuống trên thân người. Nhìn kỹ lại, bóng người kia tựa hồ bị thương thật nặng, toàn thân áo quần rách nát, khuôn mặt đã khó có thể phân biệt dung nhan, hai má sưng lên thật cao, bầm tím như đầu heo! Ngô ngô ngô... Mi mắt hơi hơi rung động một cái, đạo nhân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.