"Nào, biểu muội, gian phòng này còn giữ lại cho ngươi, về sau ngươi cứ ở nơi này!" Cánh cửa cọt kẹt mở ra, Trác Phàm chỉ cái phòng lúc hắn chữa thương cho nàng, hiện tại vẫn sạch sẽ như cũ, cười nói đùa. Hít hít mũi, nàng nhìn Trác Phàm thật sâu, trong lòng trở nên ấm áp, nhìn hắn đầy cảm kích. Thời gian qua bị truy đuổi, sống như chó mèo, lần này nàng trở lại nơi nàng đã dưỡng thương, trong lòng vô cùng ấm áp, giống như nhà nàng. Giơ tay làm tư thế...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.