Khúc Lam Y lười biếng tựa vào người Vân Phong, dáng người rõ ràng so với Vân Phong còn cao hơn nửa cái đầu vậy mà bây giờ lại tựa như chim nhỏ nép vào người Vân Phong, tuy rằng nhìn qua có chút khó tin thậm chí lại là hai nữ nhân tựa vào nhau, chẳng qua cả hai người đều thuộc bộ dạng kinh diễm xinh đẹp nên nhất thời người xung quanh cảm thấy hai người tựa vào nhau lại rất hợp nha!
Kasha nghe được lời nói của Khúc Lam Y sắc mặt hoàn toàn trầm xuống, người khác không biết nữ nhân này là ai không có nghĩa là nàng không biết! Vào nhập học Ma Tang Học Giáo mấy năm qua, cá nhân luôn đứng vị trí thứ nhất đến cả nàng cũng chưa từng được đứng ở vị trí này! Luôn luôn phải đứng vị trí thứ hai, vĩnh viễn ở vị trí thứ hai! Tuy rằng đứng thứ hai cũng là những cao thủ hàng đầu, nhưng đối với Kasha mà nói, đối với danh phận cộng chúa hoàng thất của nàng mà nói thì như vậy là không đủ, Tạp Lan Hoàng thất tuy rằng không nói gì, nhưng đối với Kasha này thì đứng thứ hai cũng vĩnh viễn chỉ là những lời phê bình kín đáo sau lưng nàng thôi.
Tạp Lan Hoàng thất nếu không ai ở Ma Tang Học Giáo học thì thôi, mà lúc này lại có Kasha, nàng lại từ vị trí thứ nhất xuống vị trí thứ hai điều này không thể không làm người ta nghi ngờ đây chẳng phải người trong Tạp Lan Hoàng thất không bằng người khác sao, tuy rằng đứng vị trí thứ hai cũng đã là rất suất sắc nhưng trong lòng nàng ta vẫn không khỏi tính toán chi li.
Làm cho nàng cố gắng không biết đã bao lâu nhưngmặc kệ nàng cố gắng nhiều thế nào thì cá nhân nàng vĩnh viễn cũng không đứng thứ nhất được, bất luận nàng cố gắng tăng cấp bậc của chính mình lên bao nhiêu cho đến hiện giờ đã là ma pháp sư cấp sáu! Nhưng thời điểm đối mặt với Khúc Lam Y, nàng vẫn bị áp chế gắt gao.
Kasha không phải chưa từng nghĩ tới biện pháp tiếp cận Khúc Lam Y, nhưng cho dù vừa đấm vừa xoa hay bất kể người nào đều đối với Khúc Lam Y không có hiệu quả, nếu nàng là nam nhân thì cũng thế, cùng lắm thì hy sinh một chút sắc đẹp của chính mình, vừa khéo nàng cũng là nữ nhân! Đều nói lòng của nữ nhân như đáy biển, Kasha cảm thấy muốn tìm được thứ mà Khúc Lam Y yêu thích đều khó như mò kim đáy biển! Bất luận nàng đối tốt với nàng ta như thế nào, nàng ta cũng không thèm để ý đến nàng, cho dù bị cự tuyệt Kasha cũng không cảm thấy miễn cưỡng vì Khúc Lam Y đối đãi với ai cũng giống vậy, thế cho nên nàng ta mới mang danh xưng yêu nghiệt, trừ bỏ mang danh người đứng ở vị trí ba hạng đầu tiên ra những việc còn lại không ai biết được!
Nhưng mà Kasha cũng không nghĩ tới một màn trước mắt mình, kẻ mà trước kia luôn đối với nàng khinh thường Khúc Lam Y, thế mà giờ này nàng ta thân mật tựa vào người Vân Phong như vậy! Vân Phong lại là học sinh vừa nhập học! Nàng ta mới nhập học bao lâu đâu! Rốt cuộc hai người bắt đầu thân thuộc như vậy từ lúc nào, Khúc Lam Y lại thay Vân Phong xuất đầu nói chuyện, đây là đạo lý gì chứ!
Kasha đen mặt nhìn Khúc Lam Y, hàm răng nghiến chặt lại với nhau tới nổi run run, kể từ khi Vân Phong xuất hiện Kasha liền cảm thấy làm việc gì cũng không thuận lợi, đầu tiên là Mộ Dung Vân Thiên không còn cần nàng nữa, thậm chí nhiều lần cùng hắn nói chuyện mà hắn lại thất thần không chuyên tâm để ý, kế tiếp chính là chuyện của Khúc Lam Y, người không cùng ai thân cận mà giờ lại thân cân với Vân Phong, mọi chuyện phát sinh hết thảy đều do kẻ đầu sỏ Vân Phong gây ra!
Ánh nhìn của Kasha phóng ra nhưng chứa đầy phẫn nộ, cũng không để ý xem nguyên nhân xuất phát từ người nào, hiện tại trong lòng nàng chứa đầy lửa giận, nhìn thấy Khúc Lam Y và Vân Phong thân thiết như vậy ngọn lửa trong lòng nàng ta càng bùng phát mãnh liệt!
Khúc Lam Y lười biếng tựa vào lưng Vân Phong, Vân Phong hơi nghiêng đầu liếc nàng một cái, tuy rằng không biết vì sao nữ nhân này lại đối với mình thân thiết đến vậy lại nói hai người mới ở chung với nhau mới một ngày, nếu nguyên nhân là vì hai người đều là bạn cùng phòng nên nàng ta mới xuất đầu lộ diện thay mình nói chuyện, vậy thì không khỏi trò đùa rồi.
Tuy rằng không hiểu ý tứ Khúc Lam Y nhưng nàng ta ở phía sau giúp mình một phen, tâm ý này hẳn là nên nhận cho thỏa đáng rồi, “A, ngươi gia nhập Tinh La Xã Đoàn, tự nhiên là muốn ra công góp sức.”
Khúc Lam Y nghe nói vậy không khỏi cười khanh khách, thân thể tựa vào người Vân Phong ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua hai má Vân Phong, “Tiểu Phong Phong tại sao lại đem quan hệ của ta và ngươi nói ra chứ...”
Vân Thăng đứng một bên cau mày, nhìn nữ nhân này tựa vào người muội muội của mình, thấy như thế nào lại có cảm giác không thoải mái, Mộc Tiểu Cẩm đứng một bên nhìn Vân Thăng đang chăm chú nhìn Khúc Lam Y, khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi ảm đạm đầu cúi thấp xuống nhìn qua có cảm giác thương tâm.
“Gia nhập Tinh La Xã Đoàn? Ngươi gia nhập Tinh La Xã Đoàn!”
Kasha bất khả tư nghị kêu lên, làm mọi người chung quanh thấp giọng nghị luận, nếu Khúc Lam Y không phải là một nữ nhân, vậy thì ba người này thật ra rất có cảm giác như đang diễn tình tay ba đây!
“Đúng vậy, làm sao nào?”
Khúc Lam Y lười biếng trả lời ánh mắt nhìn lướt qua Kasha, giọng nói không nặng không nhẹ như cho thấy không có qua hệ gì với Kasha, Vân Phong nhíu mày tò mò, nữ nhân này nói chuyện giống với ai chứ?
“Ngươi... Ngươi, ngươi thật sự là... Không minh mẫn!”
“Ngươi... Ngươi, ngươi thật sự là... Không minh mẫn!”
Kasha tức tới đỏ bừng mặt, gia nhập Tinh La Xã Đoàn? Người đứng thứ nhất vậy mà lại gia nhập Tinh La Xã Đoàn! Chuyện này, chuyện này rốt cuộc đã xảy ra từ thời điểm nào! Nếu nàng ta thật sự đã gia nhập vậy Viêm Xã phải làm sao bây giờ! Người nào có thể là đối thủ của Khúc Lam Y! Xã đoàn bài danh giờ đây chắc chắn sẽ do Tinh La Xã Đoàn mới xuất hiện dành được!
Lời nói khó nghe của Kasha vừa thốt ra sắc mặt của Khúc Lam Y tối đi vài phần, thân thể vẫn tựa vào người Vân Phong không chịu buông ra, ngón tay cuốn lấy nhánh tóc đen của Vân Phong, một vòng một vòng quấn quanh ngón tay, mi gian nhíu chặt lại.
“Không minh mẫn? Lời này của ngươi thật có ý tứ.”
Khúc Lam Y môi đỏ mọng hơi nhếch lên, dẫn theo một tia phong tình quyến rũ, đứa bên cạnh cả trai lẫn gái đều nhịn không được đỏ mặt, người này thật sự thật đẹp, vẻ đẹp này làm cho ai cũng không thể ngăn cản nàng cười nhạo...
“Công chúa điện hạ, nàng nguyện ý gia nhập thì gia nhập, người làm gì phải để ý tới một người không có quan hệ gì như vậy.”
Sở Cuồng Nhân lúc nãy bị quát lui giờ không cam lòng lại một lần nữa thốt ra, trong lòng có chút không phục, Kasha vừa nghe lập tức giơ tay lên, “Ba!”
Một tiếng vang lên từ bàn tay nàng phát ra, Sở Cuồng Nhân bị đánh liền sửng sốt ngơ ngác nhìn Kasha, chẳng lẽ hắn đã nói gì sai sao?
❊[ truyen cua tui | Net ] “Ngươi câm miệng cho ta! Còn ngại sự tình không đủ loạn sao! Hỗn đãn, cút xuống cho ta!”
Người luôn luôn duy trì lễ nghi tôn quý là Kasha giờ có vẻ không kiềm chế được khi ra tay đánh Sở Cuồng Nhân lập tức liền ý thức được hành vi của mình làm hơi quá, nhưng bây giờ đâu thể vãn hồi được, trước mặt Khúc Lam Y thật muốn đem chính mình ép không còn khí thở nữa!
“Chuyện này ngươi đừng lo lắng, ta sẽ tìm ngươi nói chuyện còn tạm thời đừng dễ dàng quyết định!”
Ngữ khí của Kasha hơi dịu đi, đôi mắt đen nhìn về phía Khúc Lam Y, bỗng nhiên nghĩ đến chỉ cần nàng nói thôi chắc cũng không có hiệu quả, vậy chỉ cần nghĩ biện pháp làm cho Khúc Lam Y thay đổi ý không gia nhập Tinh La Xã Đoàn, là được rồi!
Khúc Lam Y nhíu mày thản nhiên nhìn lướt qua Kasha, Kasha nhìn thấy không nhịn được liền đỏ mặt, thở phì phì xoay người rời đi, mấy người nãy giờ xem diễn xung quanh thấy công chúa điện hạ di9 rồi thì cũng lần lượt rời đi, chỉ chốc lát sau đám người lúc nãy vẫn còn vây quanh bọn họ giờ đã tan đi.
Vân Thăng nhếch khóe môi, bước đến bên cạnh Vân Phong lấy bàn tay duỗi ra đem thân thể lười biếng của Khúc Lam Y đẩy ra, Khúc Lam Y nhìn thoáng qua Vân Thăng, cười hơ hớ tùy ý để hắn kéo chính mình ra, còn thân thể lại mềm nhũn ngã về trong lòng Vân Thăng.
“Ngươi cách Đại ca của ta ra xa chút.”
Vân Phong vừa thấy lập tức giơ tay giữ chặt cánh tay Khúc Lam Y đem nàng túm lại, Vân Thăng sửng sốt khuôn mặt tuấn tú hiện lên tầng sắc đỏ, khi nhìn thấy tay Vân Phong còn túm lấy Khúc Lam Y, Vân Thăng không khỏi nhíu chặt mày lại.
Theo lý thuyết nếu muội muội có thể kết bằng hữu thì đó là chuyện tốt cũng tựa như Mộc Tiểu Cẩm, nhưng nữ nhân này nhìn thế nào cũng cảm thấy không được tự nhiên, hành vi cử chỉ quá mức tùy ý không chút bận tâm tới ánh mắt của người khác nghĩ gì, muốn làm gì thì làm, không khỏi... Rất có điểm phóng đãng, muội muội của mình kết bạn với người này thật sự được chứ?
"Mộc Tiểu Cẩm ngươi bị gì vậy?"
- -- -------......--- ------ ---.........--- --------
Ánh mắt Vân Phong đảo đến bên người
Nữ nhân xoay người lại, đúng là Kasha đang đứng đó, nàng ta lướt mắt quét quanh ngườiKhúc Lam Y một vòng sau đó mới mở miệng, “Khúc Lam Y, ngươi không phải luôn không cùng người khác thân thiết hay sao? Vì sao lại cùng với Vân Phong kết bạn? Ngươi đây là muốn chơi kham ta sao?”
Khúc Lam Y nghe vậy cũng không nói gì chỉ lấy tay nhẹ tay quấn nhánh tóc của mình lên, đôi mắt nhìn sang hướng khác, “Ngươi không thấy ngươi quá đề cao chính mình sao?”
“Ngươi...!”
Vẻ mặt Kasha đỏ bừng xấu hổ không biết phải làm gì, Khúc Lam Y lẳng lặng đợi vài giây, “Không có việc gì thì đừng làm lãng phí thời gian của ta.”
Nói xong mới xoay người rời đi, Kasha vừa thấy lập tức chạy tới giơ tay túm lấy ống tay áo của Khúc Lam Y, thần sắc Khúc Lam Y đột nhiên lạnh lùng không hề nghĩ ngợi đã đẩy tay Kasha ra.
“Đừng chạm vào ta!”
Sắc mặt Kasha đỏ lên, có gắng áp chế nỗi nhục nhã trong lòng thấp giọng nói, “Rốt cuộc phải làm thế nào ngươi mới bằng lòng thay đổi ý? Ngươi muốn cái gì? Tiền tài? Quyền lợi? Những thứ đó Tạp Lan Hoàng thất đều có thể cho ngươi! Vân Phong có thể cho ngươi cái gì? Chẳng lẽ Tạp Lan Hoàng thất ta không thể cho sao! Vân gia bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ bị Tạp Lan Hoàng thất loại bỏ, ngươi hiện tại sao lại muốn nhảy vào hố lửa làm gí chứ! Nếu... Nếu ngươi thích nữ nhân thì Tạp Lan Hoàng thất đều có thể cho ngươi tất cả nữ nhân đẹp đẽ! Chỉ cần ngươi muốn, không có gì là ngươi không lấy được!”
Khúc Lam Y lặng lẽ đứng ở đó, trên mặt không có một chút biến hóa, nghe tới câu cuối cùng của Kasha, Khúc Lam Y đột nhiên cười khẽ đi đến trước mặt Kasha, Kasha cũng thuộc loại có thân hình cao gầy nhưng cũng không cao bằng Khúc Lam Y, Khúc Lam Y tiến lại gần nhanh chóng khuôn mặt liền phóng đại trong tầm mắt Kasha, nháy mắt mặt Kasha đỏ bừng lên lập tức lùi ra sau vài bước.
“Thứ ta muốn, đều có thể cho ta?”
Khúc Lam Y nhẹ giọng nói, con ngươi đen thẳng tắp nhìn chằm chằm Kasha.
Kasha đỏ mặt gật đầu, âm thanh ngày càng nhỏ nói, “Chỉ cần Tạp Lan Hoàng thất có thể cho...”
Khúc Lam Y bỗng nhiên câu môi cười, “Nếu ta nói, ta muốn ngươi?”
Con ngươi đen Kasha đột nhiên hiện lên chút bối rối, tim đập ngày càng nhanh, rõ ràng trước mắt nàng là một nữ nhân vậy mà nàng lại cảm thấy thẹn thùng! Điều này sao có thể! Kasha nhẹ cắn môi tựa hồ đang rất khó xử, đáy mắt Khúc Lam Y xẹt qua một tia không kiên nhẫn, liền xoay người bước đi.
“Đợi chút!”
Kasha đột nhiên gọi Khúc Lam Y lại, Khúc Lam Y hơi quay đầu đôi mắt tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng, Kasha cắn môi đỏ mặt nhỏ giọng nói, “Được, có thể...”
Khúc Lam Y bỗng nhiên cười ha ha, cười tới ngửa tới ngửa lui thật là hào sảng, Kasha bị tiếng cười làm cho không hiểu gì chỉ đứng ở đó ngây ra, “Ngươi, ngươi cười cái gì!”
Khúc Lam Y cười thêm vài tiếng rốt cuộc cũng ngừng lại được, giơ tay lau đi khóe mắt, “Ai nói với ngươi ta thích nữ nhân? Ta đã nói rồi, ngươi không phải quá đề cao chính mình sao.”
Sắc mặt Kasha hết trắng lại hồng thay đổi liên tục, thì ra hết thảy đề do mình qua tự tin sao? Nàng ta không thích nữ nhân vậy thì tại sao lại đối với Vân Phong tốt như vậy! “Vân Phong rốt cuộc đã cho ngươi cái gì!”
Khúc Lam Y cười cười, “Ta còn đang muốn nàng cho đây nhưng đáng tiếc a, ta muốn mà nàng cũng không cho ta...”
Kasha vừa nghe lập tức tiếp lời, “Ngươi muốn cái gì, Tạp Lan Hoàng thất sẽ cho ngươi!”
Khúc Lam Y trừng mắt nhìn liếc Kasha một cái, đột nhiên nghịch ngợm nhếch khóe môi, “Ta muốn hôn Tiểu Phong Phong, Tạp Lan Hoàng thất ngươi làm được sao?”
“Ngươi...!”
Kasha vừa nghe sắc mặt lại đỏ lên, Khúc Lam Y cười ha ha một tiếng rồi xoay người rời đi không quản Kasha đang ở sau lưng nữa, lúc này Kasha mới bừng tỉnh hiểu ra cũng, nàng là đang bị đùa giỡn! “Đáng giận!”
Kasha hung hăng đá mấy phát lên bãi cỏ dưới đất, hôn Vân Phong? Thiên tài chưa chắc đã làm được nữa! Đối với Khúc Lam Y, Kasha vừa tức giận vừa không có biện pháp! Nàng tuy đã nghĩ đến dùng thủ đoạn bức Khúc Lam Y đi vào khuôn khổ, nhưng mà ý tưởng này vừa nói cho phụ thân nghe liền bị đá trở về!
Kasha bị Tạp Lan Đế Vương chửi một trận, ra mệnh lệnh cho nàng ta đừng bao giờ có ý niệm như vậy trong đầu, điều này làm cho Kasha có chút không hiểu, chẳng lẽ gia tộc của Khúc Lam Y mà ngay cả Tạp Lan Hoàng thất cũng không dễ dàng động vào?
Mặc kệ có phải là thật hay không, Kasha nàng hoàn toàn không có biện pháp nào dù có bị nành ta đùa giỡn nàng cũng phải chịu đựng! Chịu đựng sự đùa giỡn của nàng ta!
“Hô!”
Lòng bàn tay Kasha đột nhiện một luồng Hỏa nguyện tố đầy phẫn nộ phóng ra thiêu rụi hết mặt cỏ nơi Kasha đang đứng, ngửi được mùi vị khét từ bên dưới Kasha oán hận cắn chặt môi rồi xoay người rời đi, xem ra xã đoàn bài danh kì này đã có thể đổi chủ rồi!
Ở bên này Vân Phong đang cùng Mộc Tiểu Cẩm đi tới trước tu luyện Tháp, nơi này chiếm vị trí trung tâm ở Ma Tang Học Giáo nên không hề thiếu các học sinh ra ra vào vào, sắc mặt mỗi người đều khác nhau, thời điểm hai người vừa đi tới của liền xuất hiện hai vị lão sư ngăn lại, hai người lấy tấm thẻ đi vào tu luyện Tháp ra mới có một vị lão sư hỏi, “Các ngươi muốn đi tầng mấy?”
Vân Phong kéo cổ tay Mộc Tiểu Cẩm, Mộc Tiểu Cẩm nhỏ giọng nói một câu, “Ta muốn đi tu luyện ở tầng cấp bốn...”
“Ta cũng giống nàng.”
Lão sư hồ nghi liếc nhìn Vân Phong nhưng cũng không nói thêm gì, đem hai tấm thể gắn trên cái máy bên cạnh, ba mươi điểm nhỏ màu lục ban đầu có năm cái biến thành màu đỏ, đại biểu cho hao phí là năm điểm năng lượng.
“Mau vào đi thời hạn là bốn ngày, nếu không vượt qua số trời thì tự gánh lấy hậu quả.”
Mộc Tiểu Cẩm vừa nghe liền có chút khẩn trương, Vân Phong nhìn nàng cười nhẹ rồi kéo Mộc Tiểu Cẩm vào, hai người đi vào bên trong tu luyện Tháp liền thấy được một cái bảng chỉ dẫn đường đi bên trên đánh dấu trình tự và cấp bậc của tu luện Tháp, còn có một chút ít hạng mục thiết yếu, đơn giản chính là muốn nhắc nhở bọn để tử giữ đúng chừng mực đừng có vọng tưởng mà muốn một bước lên trời, nói tóm lại chỉ có một câu: Tự gánh lấy hậu quả.
Vân Phong nhìn cầu thang, cấp một đến cấp ba là tầng một còn hai người là phải đi lên tầng hai, kéo Mộc Tiểu Cẩm hướng tầng hai đi lên giữa đường gặp phải rất nhiều để tử, thần sắc đều vội vàng dù sao cũng chỉ có thời gian là bốn ngày, ai cũng muốn đem hết khả năng của mình ra cố gắng tập luyện trong bốn ngày muốn mau chóng làm tăng thực lực của chính mình lên.
Cước bộ của hai người có chút chậm làm một số học sinh nhịn không được có chút bất mãn nói thầm, “Nhường đường một chút các ngươi không vội còn ta thì vội!”
Vân Phong cũng không tỏ ra gì chỉ lặng lẽ tránh đường cho bọn họ qua, nàng cũng không vội dù sao nàng cỏn cả đống khoáng thạch, tu luyện Tháp đối với nàng có lẽ có tác dụng nhưng chắc cũng không lớn lắm.
Hai người đi lên tới tầng hai, phát hiện mọi người đi lên tầng ba rất ít cũng có thể nói là không có ai, đa số mọi người đều tụ tập ở tầng hai, Vân Phong gần lên đến tầng hai lại thấy được một tấm bảng chỉ dẫn, tầng hai chia làm ba phần nhỏ, phân ra thành cấp bốn, cấp năm, cấp sáu, được phân chia rất rõ ràng làm có lợi cho việc thăng cấp, Vân Phong kéo Mộc Tiểu Cẩm đi tới khu vực cấp bốn, dọc theo đường đi dòng người chật chội.
Vừa đi tới liền thấy người cấp sáu rất ít, cấp năm bình thường, cấp bốn nhiều người hơn, rất nhiều người lớn nhỏ tuổi tác đều ngồi chật cứng cả khu vực này, Vân Phong nhìn khu vực cấp bốn chật ních người không khỏi nhíu chân mày, xem ra Ma Tang Học Giáo sở hữu rất nhiều ma pháp sư hẳn đều đang ở cấp bốn nếu không cũng sẽ không có nhiều người như vậy.
Khu vực cấp bốn được phân nằm trong một vòng tròn mỗi chỗ đều có rất nhìn cửa, trên từng cánh cửa đều treo tấm biển phòng, Vân Phong vừa thấy liền hiểu thì ra có không ít tên người trên đó, Vân Phong nhìn sơ qua thì thấy trên dưới trăm cánh cửa...
Trong vòng ở chính giữ có đặt cái bàn một lão sư đang ngồi đó bận rộn làm việc, rất nhiều đệ tử xung quanh đều có vẻ mặt nôn nóng chờ đời đứng xếp hàng nơi đó, Vân Phong và Mộc Tiểu Cẩm cũng đi tới tự giác xếp hàng phía sau, Vân Phong kéo tay một nam sinh trước mặt, nam sinh kia quay đầu lại vừa thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Vân Phong thì cười hỏi.
“Vị này là học muội sao?”
Vân Phong gật đầu cười thân thiện, “Chúng muội là học sinh mới nhập học, không hiểu biết quá nhiều về quy củ nơi đây, mọi người đây là đang làm cái gì?”
Nam sinh kia cười ha ha, “Thì ra là học muội vừa mới vào học chả trách ta chưa từng thấy qua học muội xinh đẹp như vậy! Ha ha, trở lại chuyện chính các muội có thấy trăm cánh cửa đằng kia không? Đó là nơi dùng để luyện tập, đằng sau mỗi cánh cửa đều là một không gian độc lập có thể chứa năm người, mọi người là đang xếp hàng chờ lãnh bài tử. Đi vào thì phải treo bài tử lên không thì sẽ có người thay thế vị trí của người đó! Cho nên thời điểm tu luyện thì nên giữ bài tử cho tốt! Đây là nơi mọi người lãnh bài tử.”
“Nói như vậy thì chỉ cần lãnh một tấm bài tử là có thể vào sao?”
Nam sinh nghe được cười ha ha, “Điều này sao có thể? Ngươi nhìn xem khu vực cấp bốn có nhiều người như vậy nếu bài tử có thể dễ sử dụng như vậy thì không phải sẽ loạn hết sao! Muốn vào tu luyện Tháp thì lãnh một tấm bài tử mà bài tử cũng chỉ tính một lần vào nếu lần sau lại muốn vào thì phải lãnh bài tử một lần nữa.”
Vân Phong gật đầu cũng hiểu được sao mọi người lại đứng xếp hàng. “Chỉ có cánh cửa nào không treo bài tử ngươi mới có thể đi vào hoặc chưa đủ năm tấm bài tử một khi đủ năm tấm rồi thì phòng đó bị phong tỏa lại không thể vào được nữa. Cho nên ngươi mau xếp hàng đừng để cho người khác cướp lấy cơ hội.”
Vân Phong nhìn lướt qua trăm cửa phòng tuy rằng không thấy được hết nhưng đại đa số đều đã treo đủ năm tấm bài tử, xem ra những người đứng đây xếp hàng là muốn đợi tới cô hội thử vận may của chính mình một khi kết thúc thời gian tu tập thì họ gặp may là cái chắc.
Hiểu được quy tắc của tu luyện Tháp Vân Phong lại đưa mắt nhìn hàng dài chờ xếp hàng, xem ra nếu đến lúc phát bài thử thì có khi chưa tới lượt nàng cũng đã đầy phòng rồi huống chi tối nay còn hẹn với Đại ca gặp mặt lần nay coi như là vào tham quan trước vậy.
“Tiểu Cẩm nhiều người quá, chúng ta lần sau lại đến nhé được không?”
Vân Phong nói khẽ với Mộc Tiểu Cẩm, Mộc Tiểu Cẩm có chút đau lòng tiếc năm điểm năng lượng nhưng cũng nhu thuận gật đầu, Vân Phong nhìn Mộc Tiểu Cẩm có bộ dạng đau lòng thì hạ giọng cười rồi kéo nàng ra ngoài.
“Ai, học muội ngươi muốn đi đâu vậy?”
Nam sinh kia không khỏi nghi hoặc hỏi, Vân Phong quay đầu cười, “Nhiều người lắm, lần sau chúng ta lại đến.”
Nam sinh nghe xong không khỏi ngẩn người, lúc này Vân Phong đã muốn kéo Mộc Tiểu Cẩm đi ra ngoài, nam sinh có chút buồn bực xoay người lại thì thào tự nói: “Học muội này thật giàu có nha, tốn hết năm điểm năng lượng cũng chẳng đau lòng...”
Vân Phong kéo Mộc Tiểu Cẩm đi đến bên ngoài khu vực cấp bốn, nhìn sơ qua khu vực cấp năm bà cấp sáu không có chật chội như khu vực cấp bốn xem ra đều có trật tự nhất định, nhìn xem biểu tình của các học viên đi rà đi vào khu vực cấp năm cấp sáu đều mang bộ mặt có chút đắc ý, ai nhìn bọn họ cũng lộ vẻ hâm mộ làm bọn họ có vẻ thật hưởng thụ.
Vân Phong mắt lạnh đảo qua còn bên cạnh Mộc Tiểu Cẩm cũng không che giấu được trong lòng có chút hâm mộ, Vân Phong không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu ngẩng đầu nhìn lên hướng đi tới tầng ba nàng thật có chút tò mò muốn lên nhìn một chút nghe nói đó là nơi tu luyện từ cấp bảy trở lên? Lần này đi tới đây với Mộc Tiểu Cẩm vậy thì thừa dịp này dio lên xem một chút vậy.
“Ai da, ta còn tưởng ai đây? Nhìn tầng ba làm cái gì? Chẳng lẽ ngươi muốn đi lên sao? Thật là không biết tự lượng sức mình!”
Vân Phong chậm rãi thu tầm mắt trở về, Mộc Tiểu Cẩm mắt mở to nhìn nữ tử trước mặt đi ra từ khu vực cấp năm, “Tiểu Phong, tỉ nhìn xem.”
“Ta có cùng ngươi nói chuyện sao?”
Nữ tử vừa mới bước ra lạnh lùng liếc qua Mộc Tiểu Cẩm, bên người nàng còn có hai nữ đệ tử cũng cấp năm đi theo ra, Vân Phong cầm tay Mộc Tiểu Cẩm nâng mắt lên nhìn khóe miệng nhếch lên lộ ra nụ cười châm chọc.
“Mộ Dung Nhiễm, đã lâu không gặp.”
Mộ Dung Nhiễm ha ha cười đưa tay chỉ Vân Phong nhìn hai nữ đệ tử bên cạnh hỏi, “Các ngươi biết nàng là ai sao?”
Hai nữ đệ tử bên cạnh đều biết phối hợp lắc đầu, Mộ Dung Nhiễm lại nở nụ cười không có ý tốt,"Đại ca của nàng ta rất nổi danh thực chính là Vân Thăng hệ Thủy kia, các ngươi biết chưa!”
“Nha! Thì ra là phế vật kia! Biết biết!”
“Cái kẻ phế vật kia ai mà chẳng biết!”
Sắc mặt Vân Phong lập tức u ám đi, Mộ Dung Nhiễm cười, “Muội muội của phế vật thì nói ra cũng là một phế vật đi.”