Chỉ có nắm giữ lực lượng võ trang, mới có khả năng đạt được quyền lợi tối cao, giống như thành chủ Bách thành, là quan viên Hoàng thất Tạp Lan Đế Quốc tự mình hạ phong, nhưng tại Bách Thành, lão đại chân chính là ai lòng người đều rõ, thành chủ chỉ là cái mác, Mộ Dung gia tộc không muốn vị trí hư vinh này, vị trí ai ngồi cũng không sao, chỉ cần không uy hiếp đến lợi ích Mộ Dung gia, có gì mà so đo?
Hơn nữa một dong binh đoàn Ác Lang, xú danh rõ ràng lấy tàn nhẫn, huyết tinh tàn bạo làm tên, nhiệm vụ gì cũng nhận, không ý kị đạo đức, tuy hai bên là quan hệ lợi dụng, không ai nợ ai, nhưng Mộ Dung gia coi như hổ thêm cánh.
Ta cầm cờ, ngươi hộ tống, không ai nợ ai, tuân theo nhu cầu, ở Bách Thành vị trí đứng đầu của Mộ Dung gia tộc có thể nói là vững như bàn đá, thành chủ Bách thành còn phải nhún nhường, thì có ai dám trêu chọc?
Kẻ nào không có mắt, dong binh đoàn Ác Lang sẽ khiến bọn họ biết đắc tội Mộ Dung gia sẽ có kết cục thế nào, cho nên, Mộ Dung gia tộc trong Bách thành có thể nói là lấy thúng úp voi, không người dám chọc.
Mà Mộ Dung Nhiễm là một trong nhân vật kiệt xuất ở Mộ Dung gia, đại ca của nàng Mộ Dung Vân Thiên được tộc trưởng Mộ Dung kỳ vọng nhiều nhất, mà Mộ Dung Nhiễm tuy 12 tuổi đã là ma pháp sư tam cấp đúng là không dễ, nhưng ma pháp sư còn gian nan hơn cả chiến sĩ, hơn nữa thực lực cũng có hạn, nàng đành đứng thứ thứ hai.
Trong lòng Mộ Dung Nhiễm, ngoài ca ca Mộ Dung Vân Thiên, nàng không để ai vào mắt, uy phong cùng thế lực của Mộ Dung gia ở Bách thành, ai dám chọc đại tiểu thư Mộ Dung gia? Mỗi người đều hận không thể vuốt mông ngựa, cũng không dám chậm trễ với nàng.
Mộ Dung gia, mỗi người đều coi nàng như bảo bối, Bách thành, mỗi người đều tôn kính, cúi đầu khom lưng với nàng, Mộ Dung Nhiễm không tha cho kẻ khiêu khích nàng, vũ nhục nàng!
Nhưng lần này đến Xuân Phong Trấn, Vân Phong của gia tộc Vân Gia xuống dốc khiến nàng lần đầu tiên nếm tư vị chịu nhục, ma pháp tam cấp chẳng có tác dụng với nàng ta, Mộ Dung gia tộc cũng không có uy hiếp gì trước mặt Vân Phong cả.
Hơn nữa Vân Phong kia ăn nói lươn lẹo, khiến Mộ Dung Nhiễm lại chịu nhục nhã lần nữa, Mộ Dung Nhiễm ôm cả bụng lửa về nhà, tự nhiên oán giận một phen, gia chủ Mộ Dung Mộ Dung Sơ Ly cũng cười nhẹ, dù sao Vân Gia từ một trấn nhỏ nghèo túng, còn không xứng được Mộ Dung gia để ý.
Cho nên chuyện này cũng không sao, Mộ Dung Nhiễm vốn tưởng gia gia Mộ Dung Sơ Ly có thể lấy lại công bằng cho mình, lại không nghĩ rằng từ bỏ như vậy, khiến nàng không thể tưởng được là, Vân Phong lại đến Bách thành, mà hai người còn gặp mặt lần nữa.
Mộ Dung Nhiễm không ngờ, lần thứ ba, nàng lại bị người làm nhục đến ba lần.
Lúc này Mộ Dung Nhiễm muốn chỉnh Vân Phong, trả thù Vân Gia! Đại tiểu thư Mộ Dung gia tức giận về nhà, cho đến khi vào phòng gia gia, cũng không có ai quản, lập tức hai tay hung hăng đẩy cửa, đỏ mắt nói với lão nhân uy nghiêm: “Gia gia!”
Mộ Dung Sơ Ly nhìn thấy Mộ Dung Nhiễm lỗ mãng xông tới như vậy, thần sắc hơi đổi, đáy lòng không vui, trong phòng còn có một nguời, trên mặt người nọ có một vết sẹo dữ tợn ở dưới mắt phải làm tăng thêm mấy phần hung ác trên mặt hắn.
Khi Mộ Dung Nhiễm liều lĩnh đẩy cửa vào, hai mắt nam nhân mặt sẹo liền xẹt qua ám quang, v5o. Anh, cac/q9ttp con mắt tụ máu dừng lại trên người Mộ Dung Nhiễm, đánh giá qua lại.
“Chậc chậc, không ngờ Mộ Dung gia chủ lại có cháu gái đẹp thế, đúng là thật đáng mừng nhể.” Nam nhân mặt sẹo cười quái dị một tiếng, tuy lời nói là với Mộ Dung Sơ Ly, nhưng ánh mắt vẫn đặt trên người Mộ Dung Nhiễm, Mộ Dung Nhiễm nhìn thấy gã, lập tức tái mặt, tính tình điêu ngoa giống như biến mất, không dám thở mạnh, trốn vào cạnh Mộ Dung Sơ Ly.
“Phó đoàn trưởng nói đùa, lão phu hôm nay còn có chút chuyện nhà muốn xử lý, xin phó đoàn trưởng thông cảm.” Mộ Dung Sơ Ly cười với Nam nhân mặt sẹo, hai mắt nam nhân mặt sẹo xẹt qua một tia tàn nhẫn, sau đó bĩu môi.
“Nếu Mộ Dung gia chủ có gia sự xử lý, tại hạ cáo từ, Mộ Dung tiểu thư, tại hạ đi trước một bước.” Nam nhân mặt sẹo nhếch miệng cười rất dữ tợn với Mộ Dung Nhiễm, Mộ Dung Nhiễm hít một ngụm lãnh khí, thân mình hướng sát đến chỗ gia gia.
Nam nhân mặt sẹo cười ha ha, không nói thêm cái gì, cáo từ Mộ Dung Sơ Ly rồi đi ra ngoài, thấy Nam nhân mặt sẹo đi ra ngoài, Mộ Dung Nhiễm giờ mới dám rời khỏi Mộ Dung Sơ Ly, vẻ mặt chán ghét.
“Gã nam nhân quái dị đó là ai, ánh mắt gã khiến con ghê tởm...”
Mộ Dung Sơ Ly biến sắc, gầm lên với Mộ Dung Nhiễm: “Còn dám lắm miệng! Ai cho ngươi làm thế hả?!”
Mộ Dung Nhiễm ủy khuất mếu máo, gia gia cho tới bây giờ chưa từng nghiêm khắc như vậy, trong lòng càng ủy khuất, “Gia gia, cháu gái người bị người ta nhục nhã, người còn nói con như thế...”
Mộ Dung Sơ Ly nhìn Mộ Dung Nhiễm nhăn nhó thì mềm lòng, vừa rồi người nọ cũng không tỏ vẻ gì, dong binh đoàn Ác Lang có ai không mưu mô? Nếu vừa rồi người nọ có tâm tư gì với Mộ Dung Nhiễm, đối với Mộ Dung gia mà nói rất phiền toái.
Mộ Dung Sơ Ly lại nghĩ, cho dù có tâm tư, dong binh đoàn Ác Lang cũng không dám càn rỡ với Mộ Dung gia, dù sao bọn họ vẫn phải dựa vào Mộ Dung gia này.
“Con ấy, bao giờ mới có thể sửa tính đi chứ... Là ai dám bắt nạt con, nói cho gia gia nghe.” Mộ Dung Sơ Ly vẻ mặt từ ái, Mộ Dung Nhiễm vừa thấy, lúc này trong lòng tủi thân, lập tức đem kể chuyện gặp hai người Vân Phong, Vân Thăng, tự nhiên vị đại tiểu thư này bẻ cong sự thật hết sức, thêm mắm thêm muối, cho đến cuối cùng, hoàn toàn do Vân Phong chủ động gây khó, còn nàng vô tội.
Mộ Dung Sơ Ly nghe xong, mày khẽ nhíu lại, hai mắt khôn khéo nhìn Mộ Dung Nhiễm, Mộ Dung Nhiễm có chút chột dạ cúi đầu, Mộ Dung Sơ Ly tự nhiên biết sự thật có thể hoàn toàn ngược lại, với tính của nàng thì ai có thể chủ động chọc Mộ Dung Nhiễm chứ? Nhưng dù biết cháu gái chọc người khác trước, nhưng hắn tự nhiên thiên vị người nhà.
“Lại là Vân Gia, ta thật không ngờ, Vân Gia có một ngày thay đổi vận mệnh.”
Chuyện Vân Gia Xuân Phong Trấn tiếp nhận Lâm Gia, Mộ Dung gia tự nhiên biết, cũng thực kinh ngạc, Vân Gia lụi bại thành như vậy lại có thể đoạt lại gia nghiệp, người khác còn kinh ngạc, huống chi là Mộ Dung gia từng có hôn ước với Vân Gia.
“Gia gia, cho dù Vân Gia thay đổi vận số cũng chẳng ra sao, Vân Gia còn dám làm nhục con, nhục nhã Mộ Dung gia chúng ta, gia gia, người phải lấy lại công bằng mới được!”
Mộ Dung Nhiễm cũng thông minh, rõ ràng Vân Phong chỉ nhằm vào mình nàng, nàng lại bảo là cả Mộ Dung gia tộc, Mộ Dung Sơ Ly sao lại không biết tâm tư Mộ Dung Nhiễm, nhưng cháu gái mình cũng không thể để người ta tùy ý nhục nhã, cho dù Mộ Dung Nhiễm có sai trước.
“Con bảo gia gia làm thế nào con mới hết giận?”
Mộ Dung Nhiễm vừa nghe, lúc này hai mắt sáng lên, nàng suy nghĩ thật lâu mới nghĩ ra được biện pháp này, “Lần này hai huynh muội Vân Gia kia tới Bách thành báo danh tham gia cuộc thi chiêu sinh trường học Ma Tang, con muốn trả thù nó, sẽ xuống tay với người thân của nó, như vậy mới có thể đả kích nó nặng nề được, gia gia, con nói đúng chứ?”
Mộ Dung Nhiễm có chút đắc ý nhìn Mộ Dung Sơ Ly, Mộ Dung Sơ Ly thấp giọng cười cười, “Tiểu nhiễm nghĩ đúng, muốn trả thù một người, thì phải đả kích lớn nhất, tấn công nhược điểm của nó. Mặc dù cuộc thi chiêu sinh khó ra tay, nhưng cũng không phải không được, chỉ cần làm tốt, muốn Người Vân Gia không thông qua cuộc thi vẫn có thể.”
Mộ Dung Nhiễm nghe đến đó thì vui như thế, nghĩ tới dáng vẻ Vân Thăng không thi được Vân Phong thương tâm muốn chết, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn đột nhiên cười gian ác, Vân Phong, đại ca ngươi không thi nổi, ta xem ngươi còn kiêu căng thế nào!