Mục lục
Thiên Tài Triệu Hồi Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời điểm Vân Phong tới trên không Mộc thành đã biết thành thị này náo nhiệt hơn so với trước đây, Mộc thành hiện tại cũng được tính là thành thị nhất lưu, bởi vì có Mộc gia, bởi vì có Mộc Tiểu Cẩm gả cho Vân gia làm chỗ dựa nên thành thị này càng được coi trọng hơn, không thể không phát triển mạnh



Tới trên không Mộc gia, Mộc gia vẫn náo nhiệt như cũ, Vân Phong không một chút tiếng động hạ xuống một góc ngoài viện Mộc gia, Khúc Lam Y theo ở phía sau, kéo Yêu Yêu qua nhìn Vân Phong nói nhỏ, “Nàng đi xem đi.”



Vân Phong gật đầu, Nhục Cầu nhảy sang người Yêu Yêu, miễn cưỡng đánh ngáp một cái, bộ dạng nhìn qua thực chán chường. Vân Phong lững thững đi đến cửa lớn đang rất náo nhiệt của Mộc gia, Khúc Lam Y trực tiếp mang theo Yêu Yêu và Nhục Cầu nhảy lên, đi vào trong viện Mộc gia.



Vừa bước từ góc hẻo lánh đi ra, Vân Phong chợt nghe thấy âm thanh ồn ào náo động, có một số người vây quanh ngoài cửa lớn Mộc gia, Vân Phong cẩn thận nhìn qua, đa số đều là những nữ tử trung niên, miệng các nàng ồn ào, “Vương gia nhị cô nương không tồi, ta là vội tới cầu hôn Vân gia chủ!”



“Lý gia cô nương cũng không tồi, gia thế tương đương.”



“Tôn gia tam cô nương...!”



Trong thời gian ngắn ngủn, đã không dưới mười người giúp đỡ các dòng họ giới thiệu, thì ra đều là đến đây để cầu hôn. Xem ra lão cha mặt than của mình đúng thật là đắc giá, Vân Phong hướng cửa lớn đi đến, bỗng nhiên một thanh âm vang lên, “Nhường một chút, tất cả nhường một chút!”



Vân Phong tò mò quay đầu lại, liền nhìn thấy đám người vây quanh trước cửa Mộc gia bị đẩy sang hai bên, mấy nam nhân đẩy hết nữ nhân qua một bên tất nhiên nữ nhân sẽ không vui hỏi, “Ngươi đẩy cái gì mà đẩy!”



“Ở trước cửa Mộc gia mà còn dám đẩy người khác sao?!”



Các nữ nhân bắt đầu chửi bậy, sắc mặt mấy nam nhân đẩy người không tốt gầm nhẹ, “Đều cút mẹ nó sang một bên đi! Đừng chắn đường!”



Vân Phong hơi lui sang một bên, ánh mắt nhìn lướt qua, lộ ra lối đi có một nữ nhân chậm rãi bước tới, quần áo trên người được sơ chế bằng loại vải dệt tốt nhất, ngũ quan diễm lệ, trang sức tinh xảo càng làm cho dung nhan thêm phần tịnh lệ, thân hình nữ nhân đầy đặn, lộ ra một ý nhị thành thục, thần thái nữ nhân lộ ra một loại cao quý cùng kiêu ngạo, bước đi dưới chân thong thả, đi theo bên người nàng cũng là một cô nương không khác biệt lắm, tuy rằng ngũ quan vẫn còn non nớt, nhưng cũng đã giống nữ nhân này đến ba phần.



Một lớn một nhỏ nên quan hệ hẳn là mẹ con, ánh mắt Vân Phong trầm xuống, đây chẳng lẽ muốn cả một nhà cùng gả vào trong Vân gia hay sao? Còn mang theo một nữ nhi nữa chứ?



Âm thanh mắng mỏ nữ nhân lúc nãy dần dần im lặng hết, nữ nhân này xinh đẹp cao ngạo làm cho các nàng đều im miệng, nghĩ tới ngay cả dạng nữ nhân này cũng muốn gả vào trong Vân gia, nhóm bà mối chỉ biết các cô nương nhà khác coi như hết cơ hội, nên chỉ có thể âm thầm bỏ đi. Con gái của nữ nhân trung niên quay đầu bước đi, khóe miệng nữ nhân cao quý kia tươi cười, Vân Phong nhìn thấy rõ rãng, trong nụ cười kia có chứa ý tứ hèn mọn và khinh thường.



“Hách Liên phu nhân?” Thủ vệ Mộc gia nhìn nữ nhân bước tới không khỏi có chút kinh ngạc, nữ nhân cười nhẹ, “Tới quấy rầy rồi.”



Thủ vệ lập tức mở cửa để cho các nàng đi vào, Vân Phong càng có nhiều nghi hoặc hơn, Hách Liên sao? Đây là gia tộc gì? Chẳng lẽ mấy ngày gần đây gia tộc này quật khởi sao? Rất nhanh sau đó, bên cạnh có người thấp giọng giải thích nghi hoặc cho Vân Phong.



“Phu nhân Hách Liên gia đến Vân gia làm cái gì vậy?”



“Đúng vậy, nàng không phải có trượng phu rồi sao? Còn đến Vân gia làm cái gì chứ?”



“Ta nhìn thì hình như đi cầu hôn cho con cháu Hách Liên gia đấy, không phát hiện bên cạnh nàng còn có nữ hài nhi kia sao?”



“Ngươi bị ngớ ngẩn nha! Vân gia chỉ còn lại một tiểu thư là Vân Phong, muốn cầu hôn cũng phải là nam đến chứ!”



“Ngươi mới ngớ ngẩn đó, Vân Thăng không phải là nam sao! Ai nói hắn cưới một lần không thể cưới lần nữa! Cho dù làm tiểu thiếp thì cũng là người Vân gia nha!”



“A? Nói như vậy cũng đúng, bất quá tình cảm của Vân Thăng và Mộc gia chủ chẳng ai là không biết, tốt đến không được! Có thể lấy tiểu thiếp nữa sao?”



“Chuyện này cũng không nhất định, nam nhân mà... Không thể nói chính xác được! Hơn nữa Hách Liên gia...”



“Hách Liên này từ đâu đến đây?” Một câu nghi vấn vang lên, người nói chuyện không chú ý mở miệng đáp, “Hách Liên gia không phải là gia tộc gần đây quật khởi ở Phong Vân đại lục sao, nghe nói có thể so sánh cùng Thương gia và Đức gia đó, ngay cả điều này ngươi cũng không biết à...!” Người nói chuyện vừa xoay đầu lại liền phát hiện bên cạnh không có ai cả, những người khác cũng hai mặt nhìn nhau, một đạo bóng dáng nhanh chóng biến mất ở bên trong không gian, ẩn nấp không một tiếng động, Vân Phong phong tỏa không gian tiến vào Mộc gia, nàng muốn nhìn thử coi Hách Liên phu nhân đang muốn làm cái gì!



Hách Liên phu nhân dẫn theo nữ nhi của mình đến gần đại sảnh Mộc gia, Mộc Tiểu Cẩm vẫn duy trì thói quen tiết kiệm, cho nên trên dưới Mộc gia rất là đơn giản, đại sảnh so với một số gia tộc khác có vẻ còn đơn sơ hơn, Hách Liên phu nhân ngồi trên ghê nhìn lướt qua không lên tiếng, mà cô gái ở một bên rõ ràng khinh thường hừ một cái, “Đây là cái chỗ nghèo kiết nào chứ, còn không bằng một phần mười của nhà ta nữa.”



“Tiểu Phù, không thể nói lung tung.” Hách Liên phu nhân khẽ quát, nhưng giọng điệu lại không nặng hiển nhiên cũng cho rằng xác thực là như thế, cô gái khinh thường hừ một tiếng, không nói gì.



Chỉ chốc lát sau có gia nhân đi ra, Hách Liên phu nhân nhìn thấy là gia nhân thần sắc không khỏi lạnh lùng, cô gái nhìn thấy không khỏi la lên, “Mộc gia có ý tứ gì! Ta cùng mẫu thân tự mình đến, gia chủ các ngươi cư nhiên còn không chịu ra gặp!



“Tiểu Phù, không thể vô lễ!” Hách Liên phu nhân lại nhẹ giọng quát lớn, sau đó mới nói, “Mộc gia chủ hiện đang có thai trong người, ta hiểu mà. Nhưng hôm nay tới là có việc muốn nói, nếu Mộc gia chủ không tiện, vậy xin mời Vân Thăng ra một chuyến như thế nào?”



Bộ dạng của gia nhân rõ ràng rất khó xử, sắc mặt Hách Liên phu nhân trầm xuống, “Sao hả? Hách Liên gia vậy mà không đáng có người tiếp đãi sai? Ta tự mình tới đây, nhận lại là cái đạo đãi khách gì?”



“Không phải, đương nhiên không...” Gia nhân vội vàng giải thích, “Hách Liên phu nhân tới đây làm sao có thể không có người chào đón chứ, đạo đãi khách như thế nào Mộc gia sao lại không hiểu?” Giọng nói của Vân Phong Thanh từ một bên truyền ra, rồi mới chậm rãi đi ra, gia nhân vừa nhìn thấy Vân Phong thân mình không khỏi hung hăng run lên, vừa muốn há mồm kêu, Vân Phong vẫy tay, “Ngươi đi xuống đi, chỗ này giao cho ta.”

Gia nhân một hơi nghẹn ở trong miệng, ngây ngốc nhìn Vân Phong, ánh mắt Vân Phong đảo qua gia nhân làm hắn đột nhiên lĩnh ngộ, lập tức gật đầu, “Dạ dạ dạ dạ!” Thân mình có chút không khống chế được trốn đi, trái tim đập không ngừng, trong đầu chỉ có một ý niệm đang không ngừng lóe ra: Đã trở về, tiểu thư Vân gia Vân Phong, đã trở về!



Hách Liên phu nhân nhìn thấy dáng vẻ cung kính của gia nhân vừa rồi, cũng không vội nói, mà tinh tế quan sát Vân Phong, Vân Phong hào phóng ngồi xuống để nàng ta đánh giá. Hách Liên phu nhân khẽ nhíu mày, “Ngươi là.”



Vân Phong mỉm cười, “Hách Liên phu nhân nếu có việc có thể nói với ta, hiện giờ Mộc gia chủ có thai trong người, Vân Thăng tất nhiên không thể rời khỏi người, lời nói của Hách Liên phu nhân ta nhất định sẽ nhắn dùm hai vị, có việc xin mời nói đi.”



Hách Liên phu nhân âm thầm suy tư một phen, cô gái bên cạnh không ngừng đánh giá Vân Phong, ánh mắt mang theo ý tứ khinh thường, Vân Phong lơ đễnh cứ như vậy lẳng lặng ngồi, Hách Liên phu nhân rốt cục cũng mở miệng, “Hôm nay tới là có chuyện quan trọng muốn thương lượng, kỳ thật người ta muốn tìm không phải Mộc gia chủ, mà là Vân Thăng.”



Vân Phong bất động thanh sắc* hỏi: “Hả? Tìm Vân Thăng có chuyện gì?”



*không lộ chút biểu tình gì



Hách Liên phu nhân cười nhẹ: “Địa vị Vân gia hiện nay mọi người ai nấy đều biết, các đại gia tộc và các cường giả ai cũng muốn có quan hệ với Vân gia, Hách Liên gia dĩ nhiên không ngoại lệ, so sánh với mấy tiểu gia tộc, Hách Liên gia tự nhận địa vị có thể xứng đôi với Vân gia.” Khi nói những lời này, thần sắc Hách Liên phu nhân không khỏi kiêu ngạo, Vân Phong cười nhẹ, “Hách Liên phu nhân nói đúng.”



“Hách Liên gia cùng Thương gia, Đức gia là các gia tộc ngang tài ngang sức, tiểu nữ Hách Liên Phù cũng dĩ nhiên xứng đôi với Vân gia, tuy nói Vân Thăng cùng Mộc gia chủ đã thành hôn, nhưng nam nhân mà, có ba vợ bốn nàng hầu là chuyện bình thường.”



“Ý của Hách Liên phu nhân là... Muốn cho vị Hách Liên tiểu thư này làm tiểu thiếp?” Vân Phong nhướng chân mày, sắc mặt Hách Liên Phù đỏ lên, “Ta mới không làm tiểu thiếp! Có làm cũng là Mộc Tiểu Cẩm kia làm!”



Sắc mặt Vân Phong đột nhiên trầm xuống, Hách Liên phu nhân mở miệng, “Lấy địa vị của Hách Liên gia tộc, ở đế quốc Phong Vân coi như là đứng nhất, Mộc gia tuy rằng mượn thành tựu từ Vân gia, nhưng nói sao vẫn không thể so với Hách Liên gia, tiểu Phù là nữ nhi Hách Liên gia, làm thiếp xác thực ủy khuất”



“Vậy Hách Liên phu nhân nghĩ sao?” Vân Phong tiếp tục hỏi, Hách Liên phu nhân điều chỉnh lại tư thế ngồi: “Nếu Mộc gia chủ không muốn làm thiếp cũng không hết cách, tiểu Phù cũng không để ý, hai người đều có thể làm chính thê.”



Trong lòng Vân Phong cười lạnh: “Hách Liên phu nhân vì sao khẳng định rằng Vân Thăng nhất định sẽ cưới vị Hách Liên tiểu thư này?”



Vẻ mặt Hách Liên phu nhân cứng đờ, “Chuyện này... Với địa vị cùng thanh danh của Hách Liên gia, không phải sẽ trợ giúp cho Vân gia rất nhiều lợi ích sao? Có Hách Liên gia tương trợ, Vân gia sẽ như hổ mọc thêm cánh, chuyện tốt như vậy hắn không cần không phải rất đáng tiếc à? Nói gì đi nữa thì lấy tư sắc của tiểu Phù, không phải rất được mắt sao?”



Vân Phong cười lớn, “Hách Liên phu nhân đúng là có tự tin. Nếu Vân gia muốn mở rộng thực lực, Hách Liên gia vừa mới khởi sắc thì có bao nhiêu năng lực giúp đỡ trợ lực chứ? Nếu muốn mượn quan hệ với Hách Liên gia tìm trợ giúp, thà rằng đi tìm Thương gia và Đức gia, ngươi nói coi có đúng không, Hách Liên phu nhân?”



Sắc mặt Hách Liên phu nhân đỏ lên, mặt của Hách Liên Phù bên cạnh đã đỏ bừng: “Ngươi chẳng qua chỉ là một người truyền lời! Không nên nói nhiều như vậy! Chuyện của Vân gia thì do người của Vân gia tính, ngươi tính là cái gì!”



Vân Phong cúi đầu cười khẽ, lúc này có một bóng dáng từ ngoài đi vào, thời điểm nhìn thấy Vân Phong ngồi ở kia, khuôn mặt tuấn tú lộ vẻ kích động, cặp mắt lộ ra vẻ kinh hỉ vô cùng, Vân Phong cười nhìn thanh niên xông vào, đã hơn một năm, đại ca không hề thay đổi, một chút cũng không đổi.



Vân Thăng tự động xem nhẹ Hách Liên phu nhân và Hách Liên Phù, trong mắt chỉ có Vân Phong, muội muội của hắn, bảo bối muội muội của hắn đã trở về!



“Vân Thăng?” Hách Liên phu nhân nhìn thấy Vân Thăng đột nhiên xông vào không khỏi sửng sốt, Hách Liên Phù nhìn thấy Vân Thăng mặt đỏ lên, vừa muốn mở miệng gọi, hai mẹ con liền nhìn thấy Vân Thăng vọt qua, đem nữ tử khí thế bức người ngồi ở kia ôm vào trong lòng, cứ như vậy ôm chặt lấy!



Đồng tử Hách Liên phu nhân trầm xuống, “Thì ra là như vậy... Hừ! Ta còn tưởng là ai, thì ra là tiểu thiếp bất mãn mà lên tiếng.”



Hách Liên Phù vừa nghe lập tức gắt gao nhìn về phía Vân Phong, Vân Thăng ôm chặt muội muội bảo bối của mình trong lòng, trong lòng cao hứng không nói nên lời bỗng nhiên nghe được một câu khuôn mặt tuấn tú liền âm trầm, “Ngươi nói cái gì!” Vân Thăng quay đầu, thần sắc lạnh như băng nhìn về phía Hách Liên phu nhân, Hách Liên phu nhân lạnh lùng cười nhạo, “Ta nói có gì sai à? Cái này tử tiểu phù cũng không có không vào cửa đạo lý.”



Mắt Hách Liên phu nhân nhấc lên, ánh mắt châm chọc bắn về phía Vân Phong, “Làm thiếp thì nên tự hiểu lấy mình, đừng có tự ý nhảy ra, tự mình gánh lấy xấu hổ! Đừng tưởng rằng gả vào trong Vân gia liền cho rằng mình là người của Vân gia, không thử nhìn coi mình có mấy phần cân lượng!”



Vân Thăng nghe vậy lửa giận trong lòng càng tăng lên, Vân Phong lớn tiếng cười, đẩy vòng tay ấm áp của Vân Thăng ra, khóe miệng nhếch lên ý châm chọc, “Lời này Hách Liên phu nhân nói rất đúng, chuyện của Vân gia tất nhiên sẽ do người của Vân gia làm chủ, về phần một số người, miệng vẫn nên tự quản nghiêm một chút, họa là từ trong miệng mà ra đạo lý này hẳn là ai cũng biết.”



“Ngươi...” Hách Liên phu nhân nhất thời nghẹn lời, Hách Liên phù tức giận đứng lên mắng lớn, “Chờ ta gả vào Vân gia, ta nhất định sẽ đuổi ngươi ra khỏi nhà! Cứ chờ cho ta!”



Ánh mắt Vân Thăng âm lãnh hẳn, “Gả vào Vân gia? Đuổi ra khỏi nhà?”



Vân Phong có chút nghiền ngẫm nở nụ cười, “Tốt, ta chờ ngươi đuổi ta ra khỏi nhà, ngươi nói có phải hay không, đại ca?”



Hách Liên phù vừa muốn mắng lại đột nhiên liền không có thanh âm, sắc mặt Hách Liên phu nhân đột nhiên từ hồng chuyển trắng, tay ở trên bàn trượt ra, ly trà trên bàn theo đó rơi xuống đất, phát ra một tiếng vang thanh thúy, đại ca? Chẳng lẽ nàng là...



“Phong nhi, hồ nháo*.” Vân Thăng bất đắc dĩ cười cười, sủng nịch nhìn Vân Phong, Hách Liên Phù giờ ngón tay chỉ Vân Phong, nghẹn giọng gầm nhẹ một câu, “Ngươi là Vân Phong!”



*quậy phá



Vân Phong nở nụ cười xấu xa, “Hách Liên tiểu thư, có gì xin mời chỉ giáo?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK