Có lẽ là do ngày sắp xếp vị trí xã đoàn gần đến nên càng ngày càng có nhiều người chưa quyết định được nên gia nhập xã đoàn nào, nhưng việc làm cho xã đoàn đại lâu các đệ tử cảm thấy bất khả tư nghị hơn là thành viên Viêm xã thế nhưng xuất hiện phần lớn thành viên đòi rút khỏi xã đoàn.
“Ta muốn rút xã!” Mỗi ngày đều có mấy chục thanh âm thanh âm xuất hiện, Viêm xã có số lượng thành viên khổng lồ nhưng kinh ngạc thay mỗi ngày lại có mấy chục người tới nhanh chóng phủi sạch quan hệ cùng với Sở Cuồng Nhân, với tốc độ này rất nhanh Viêm xã sẽ chẳng còn mấy ai.
Kasha làm hết mọi biện pháp để chấn chỉnh uy nghiêm, thậm chí còn ra kế hoạch nếu ai gia nhập Viêm xã thì sẽ được thưởng khoách thạch cao cấp, xem ra việc này cũng chỉ có thể do Kasha làm được nhưng cũng hấp dẫn một ít người, tuy rằng xói mòn vẫn có thể gia tăng như là mỗi ngày cũng có không ít người gia nhập Viêm xã, cách đối lập như vậy cho nên tốc độ xói mòn của Viêm xã cũng được ổn định.
Trong văn phòng Tinh La xã đoàn, Vân Phong nhìn Đại ca đi lên bảng báo danh, bên trái là quy tắc của xã đoàn sắp xếp vị trí, mỗi xã đoàn có năm người tham gia, từng người tham gia từng trận đấu, rút thăm từng xã đoàn năm trận lấy ba làm thắng, không thể xuất chiến liên tục nói cách khác là mỗi người chỉ được đấu một trận, phái ra đội viên có thể không theo trình tự tùy theo tình huống mà điều chỉnh.
Đợt thứ nhất chọn đấu từ mười đội xuống còn năm đội, đợt thứ hai áp dụng rút thăm chọn ra từ năm đội, đợt thứ ba tiến hành xa luân chiến, a khiêu chiến b nếu b thua, a an toàn, b khiêu chiến c, loại theo cách này thẳng đến đào thải được hai đội còn lại ba đội, đối chiến hai hai nếu một đội thắng hai thì như vậy đội đó đứng thứ nhất!
Vân Phong đem quy tắc dự thi tinh tế nhìn một lần cũng nhìn phần thưởng một chút, xã đoàn sắp xếp vị trí nếu đứng thứ nhất thì năm đội viên dự thi mỗi người có một khối khoáng thạch trung cấp còn lại các xã viên khác mỗi người có một khối khoáng thạch cấp thấp.
Đứng thứ hai thì năm đội viên dự thi được thưởng ba khoáng thạch trung cấp, các xã viên còn lại có mười khoáng thạch trung cấp.
Đứng thứ ba năm người dự thi đưởng thưởng một khối khoáng thạch trung cấp các xã viên khác có năm khoáng thạch trung cấp.
Ngoài ba thứ hạng trên các đội khác không được thưởng, Vân Phong xem xong không khỏi táp lưỡi, trường học Ma Tang coi như thưởng cũng không phải ít nhất là đứng hạng nhất mỗi thành viên còn lại mỗi người một khối khoáng thạch cấp thấp, thành viên Viêm xã có cả đống nếu đem thưởng mỗi người một khối thì cũng không thiếu nha!
Thứ hai và thứ ba lại kém khá xa, phần thưởng cũng theo thứ hạng mà giảm xuống, vì sao Viêm xã tổng yếu muốn giành vị trí thứ nhất danh xem ra đã có chút đạo lý, Vân Phong xem xong bên mặt bảng trái mới cầm bảng kéo lại đây, bên trên có năm tên- đây chính là danh sách thành viên tham gia xuất chiến của Tinh La xã đoàn.
Vân Thăng, Vân Phong, Khúc Lam Y, Lăng Khiếu Vân, Mộc Tiểu Cẩm, Mộc Tiểu Cẩm nhìn danh sách xuất chiến không khỏi mỉm cười, này cơ hồ đều là thành viên nòng cốt lúc trước của Tinh La xã đoàn, tuy rằng hiện tại Tinh La xã đoàn ngày càng có nhiều người gia nhập nhưng danh sách xuất chiến này lại không phải nhỏ, Vân Phong nhìn năm tên trên danh sách tầm mắt liền tảo đến tên Khúc Lam Y và Lăng Khiếu Vân, Đại ca và Tiểu Cẩm nhất định không thành vấn đề, hai người xác định một chút cũng ổn, nhất là mọi người không biết vì sao lại có cả Lăng Khiếu Vân.
Vân Phong buông danh sách trong tay ra trong lòng nghĩ lại, Lăng Khiếu Vân cầm khoáng thạch cao cấp của mình đi Tháp tu luyện, khoảng thời gian cũng chỉ cách có nửa tháng hắn nhất định cũng vẫn đang tu luyện mới đúng, nếu không kéo hắn ra đây thì đến lúc đó Tinh La xã đoàn xuất chiến lại vô cớ thiếu một người.
Vân Phong nghĩ như vậy lập tức liền đứng dậy tính đi tìm người, cửa xã đoàn bỗng nhiên bị mở ra một cỗ ám phong tập kích bay đến, Vân Phong sâu sắc hướng bên cạnh nhích qua, cổ ám phong kia chuẩn xác không thể nghi ngờ theo nàng di chuyển liền ngã qua, một khối ấm áp bổ nhào về phía Vân Phong, sắc mặt Vân Phong lập tức đen.
“Khúc Lam Y, tránh ra!”
Thân mình Khúc Lam Y giật giật, đem mặt rút ramột chút, một đôi mị nhãn nhìn Vân Phong nói, “Tiểu Phong Phong thật là, đi cũng không lên tiếng nói, một hồi liền phát hiện không thấy ngươi không, mấy ngày nay Tiểu Phong Phong cũng không nhớ ta sao?”
Khóe miệng Vân Phong hung hăng run vài cái, tay không thể nhịn được nữa đem Khúc Lam Y bên người mình kéo ra, Khúc Lam Y giơ tay gắt gao ôm ở trên cổ Vân Phong, liền như vậy dính bên người Vân Phong, không chịu buông ra.
“Tiểu Phong Phong, ngươi cũng không nhớ ta.” Giống như giọng nói hư không tịch mịch của thiếu phụ thầm oán, làm cho Vân Phong cả người lạnh run, nữ nhân này là xảy ra chuyện gì, không có việc gì cũng bám lấy người nàng!
“Khúc Lam Y, ta không thích người khác dựa vào ta gần như vậy!” Vân Phong thấp giọng rống lên, Khúc Lam Y sửng sốt, nghĩ đến thời điểm Vân Phong muốn mình tránh ra thì liền nói, “Không quan hệ, Tiểu Phong Phong rồi sẽ quen thôi.”
Vân Phong chán nản, con ngươi đen trầm xuống, cũng không quản tay của Khúc Lam Y đang đặt ở đâu nhanh tay đem cả người nàng kéo ra, Khúc Lam Y linh hoạt lui về phía sau tay cũng tự giác buông Vân Phong ra.
Đôi mắt phong tình kia nhìn Vân Phong, ngón tay chậm rãi quắn lấy nhánh tóc đen của mình, “Tiểu Phong Phong đây là muốn đi đâu?”
Vân Phong nhìn lướt qua quần áo trên người mình, “Đi tìm Lăng Khiếu Vân.”
“Tìm hắn làm cái gì?” Khúc Lam Y hai mắt trầm xuống, giọng điệu tựa hồ có chút không vui.
“Ngươi quản ta tìm hắn làm cái gì?” Vân Phong nhíu mày liếc Khúc Lam Y một cái, Khúc Lam Y ha ha cười, thân mình vừa muốn dựa vào Vân Phong rất nhanh đã lắc mình tránh được Khúc Lam Y, tay cầm cửa kéo ra --
“Tiểu Phong Phong quên là không được vào tu luyện Tháp sao?” Khúc Lam Y không nhanh không chậm bỏ lại một câu, ý cười ngâm nga nhìn Vân Phong, Vân Phong thân mình cứng đờ, nàng nhưng thật ra quên mất chuyện này, bất quá cũng không lo lắm, để Đại ca đi tìm không phải tốt sao? Vân Phong không để ý tới Khúc Lam Y đẩy cửa mà ra ngòa, Khúc Lam Y vừa thấy liền đuổi theo đối với Vân Phong lộ ra nụ cười tươi.
“Ta nên đi giúp Tiểu Phong Phong tìm người đi, Tiểu Phong Phong không cần cảm ơn đâu.”
Sắc mặt Vân Phong biến đen, người này thật đúng tự tin quá đáng nhưng tùy nàng vậy, nếu nàng đều đã nói không cần cảm ơn thì cũng không sao cả. Thấy Vân Phong không có ý định cự tuyệt, Khúc Lam Y câu môi cười, một đôi mị nhãn nhìn Vân Phong, lóe lên tia quang mang khó hiểu.
Hai người đi đến trước cửa tu luyện Tháp, hai người đi cạnh nhau hấp dẫn rất nhiều ánh mắt của người khác, rất nhiều nam sinh đều đem ánh mắt hướng bên này đuổi theo cước bộ của hai người thậm chí bị đựng phải thân cây cũng không biết.
Khúc Lam Y và Vân Phong cũng không có chú ý tới điều này mà hai người đều là vô tâm đi về phía trước, đi tới trước cửa Vân Phong ngừng lại, Khúc Lam Y đối với Vân Phong cười cười, “Chờ ta một lát, lập tức sẽ ra ngay.” Khúc Lam Y nói xong liền lắc mình tiến vào tu luyện Tháp, lúc nàng đưa ra thẻ vào tu luện Tháp, Vân Phong sâu sắc phát hiện vị lão sư đứng trước cửa thế nhưng trên mặt bày ra vẻ mặt sợ hãi.
Sợ hãi? Cho dù trường học Ma Tang lão sư thực lực không cao bằng đệ tử nhưng cũng không đến mức toát ra vẻ mặt sợ hãi như vậy, Khúc Lam Y rốt cuộc là xảy ra chuyện gì... Vân Phong nhìn theo bóng dáng của Khúc Lam Y không khỏi hiện ra suy nghĩ, xem ra yêu nghiệt Khúc Lam Y cũng không phải là người đơn giản...
Làm cho Vân Phong giật mình là tốc độ của Khúc Lam Y, nàng mới đợi chưa tới 1 phút liền thấy được Khúc Lam Y từ tu luyện Tháp đi ra mà trong tay nàng xách ra là cái người ngày càng lôi thôi kia chính là... Lăng Khiếu Vân?
“Ngươi- nữ nhân điên này làm cái gì vậy!” Mới vừa ra tới nơi, Vân Phong chợt nghe thấy tiếng rống của Lăng Khiếu Vân, vẻ mặt Khúc Lam Y ghét bỏ bộ dáng không khỏi làm Vân Phong mỉm cười, vừa ra tới Khúc Lam Y đã đem Lăng Khiếu Vân quăng qua một bên, chán ghét vẫy vẫy tay con ngươi đen nhìn vẻ mặt của Lăng Khiếu Vân, “Tiểu Phong Phong, cái người bẩn như một đoàn rác là người ngươi muốn tìm sao?”
Lăng Khiếu Vân lập tức đứng thẳng lên, “Ngươi nữ nhân này nói cái gì! Nói lại lần nữa cho lão tử nghe!”
Vân Phong ở một bên khẽ nhíu mày, cơn tức của Lăng Khiếu Vân không phải lớn bình thường, nhìn bộ dạng lôi thôi của hắn như vậy nhất định là mất ăn mất ngủ ở bên trong tu luyện, giờ bị Khúc Lam Y đánh gãy nhất định trong lòng đang khó chịu, bất quá làm cho Vân Phong chú ý còn có một điểm khác chính là thực lực của Lăng Khiếu Vân, thực lực của người này... Thế nhưng đã tấn chức đến cấp năm?
Thời gian nửa tháng mà đã tấn chức lên một cấp? Đây là tốc độ gì? Đây là tu tập hình thức gì chứ? Đáy lòng Vân Phong không khỏi kinh ngạc, tốc độ tu luyện của hắn do với chính mình cũng nhanh hơn một ít, hắn chẳng lẽ... Là thiên tài sao?
“Ngươi bẩn so với rác cụng như nhau, ta nói không đúng sao?” Khúc Lam Y hé ra khuôn mặt lãnh ý nhìn Lăng Khiếu Vân, tầm mắt xoay qua một bên tựa hồ nhìn nhiều hơn một cái cũng khó có thể chịu được, “Tiểu Phong Phong, ta đi trước.” Khúc Lam Y nói một câu xong lập tức lắc mình rời đi không thấy bóng dáng, Vân Phong trừng mắt nhìn lại đi đến trước mặt Lăng Khiếu Vân, nhìn bộ dạng hắn xác thực có chút thê thảm.
“Lăng Khiếu Vân.” Vân Phong chậm rãi mở miệng, Lăng Khiếu Vân quay đầu nhìn Vân Phong liếc mắt một cái, tựa hồ suy nghĩ trong chốc lát, “A, ta nhớ ra rồi, ngươi chính là người mua đồ của ta tiểu cô nương, gọi là gì nhỉ...”
Trên trán Vân Phong nhất thời đầy hắc tuyến, chưa tới nửa tháng mà người này thế nhưng đem chính mình quên không còn một mảnh, quên thật đúng là hoàn toàn! “Ta gọi là Vân Phong.”
“Đúng đúng đúng, Vân Phong ta nhớ ra rồi, ngươi tìm ta chuyện gì?” Lăng Khiếu Vân kéo một chút đầu tóc rối bồi trên đầu, Vân Phong nhìn hắn nửa ngày rốt cục mới mở miệng hỏi, “Chuyện ta đã nói qua không phải ngươi cũng đã quên rồi chứ?”
Lăng Khiếu Vân sửng sốt, “Chuyện? Chuyện gì?”
Đăng❊nhập http://truyencuatui.Net để đọc truyện
Vân Phong không khỏi thở dài một hơi thật sâu, hên là nàng trước đó có đến xác nhận, hên là nàng có đi tìm Lăng Khiếu Vân bằng không Tinh La xã đoàn lúc này đây thật là mệt lớn... “Ta nói cho ngươi tham gia Tinh La xã đoàn, ngươi cũng đã đáp ứng rồi, ta cũng viết tên của ngươi lên rồi, hiện tại ngươi là một phần tử của Tinh La xã đoàn.”
Lăng Khiếu Vân lại lần nữa sửng sốt, lúc sau mới khoát tay, “Không sao cả, xã đoàn nào cũng như nhau, còn có chuyện gì khác không? Nếu không có vậy ta đi vào đây.” Lăng Khiếu Vân nói xong vẻ mặt không sao cả muốn vào đi, Vân Phong thân thủ đột nhiên kéo lấy cánh tay của Lăng Khiếu Vân, Lăng Khiếu Vân không hờn giận muốn bỏ ra, lại không dự đoán được tay Vân Phong thế nhưng nắm chặt như vậy!