Mục lục
Thiên Tài Triệu Hồi Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không gian không có điểm cuối tựa hồ đang không ngừng kéo dài. Trước mắt Vân Phong ngoại trừ bóng tối thì vẫn là bóng tối. Không biết sẽ rơi xuống đâu, chỉ cảm thấy thân thể của mình trong không gian không ngừng rơi xuống phía dưới. Đôi tay đang ôm lấy bên hông mình của Khúc Lam Y cũng đang dùng lực, thân thể ấm áp của nàng cũng vừa vặn áp vào lưng nàng, đầu tóc loé lên ánh vàng của Ngao Kim cũng không ngừng chớp hiện ở một chỗ không xa, Trái lại ba người lại không bị phân tán, lực hút kinh hoàng vẫn đang kéo bọn họ xuống dưới, tựa hồ như đang rơi vào vực sâu vậy/



Vân Phong căng thẳng mà mím môi, nơi bóng tối liên tiếp không có điểm dừng này rốt cuộc là cái gì? Kim long hại bọn họ rơi xuống bị đòn tấn công mạnh mẽ của Ngao Kim đánh chết, thân thể to lớn đã sớm không thấy tung tích.



Phương xa hiện ra một tia sáng mờ ảo, tâm Vân Phong vừa động, theo sự chuyển động không ngừng của thân thể mà Vân Phong cũng có thể rõ được nơi phát ra lực hút chính là nơi đang phát ra ánh sáng sáng ngời kia, thật sự là trởi không tuyệt đường người! Khúc Lam Y cùng Ngao Kim cũng thấy được ánh sáng, hai người cũng không khỏi thở ra, không kháng cự lại luồng lực hút này nữ. Ba người theo lực hứt này, cứ để mặc việc bị hút đến luồng ánh sáng kia, trong giây lát đã bị luồng ánh sáng kia nuốt lấy hoàn toàn. Sau đó, luồng ánh sáng này tự nhiên biến mất, vùng không gian này lại trở về hoàn toàn với bóng tối.



Thích ứng với luồng ánh sáng chói mắt này, Vân Phong chậm rãi mở mắt ra, chân đã sớm dẫm lên mặt đất bằng phẳng. Đập vào mắt là một sơn động rộng lón, bên trên sơn động là những giọt nước mưa đang rơi tí tách xuống đất, không khí trong sơn động cũng là lạnh lẽo ẩm ướt. Ba người đều nhìn khung cảnh bốn phía một chút, một bên khác của sơn động có một con đường, thông đến một chỗ nào đó không biết tên.



“Chúng ta đi thôi, dù sao vẫn nên tìm được đường ra ngoài mới được.” Vân Phong cau mày dẫn đầu đi vào. Trong lòng nàng đang lo lắng, mê cung bị bỏ hoang bị huỷ như thế, đại ca nhất định sẽ cho rằng mình đã xảy ra chuyện gì. Lần trước khi Vân Phong gặp chuyện không may đã khiến cho Vân gia hoạ vô đơn chí mà bị huỷ hoại, may mà nàng xuyên đến đây, Vân Phong lại sống lại lần thứ hai. Mà bây giờ, tuy mình không chết, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì ai lại có thể tin chắc chắn rằng mình còn sống? Tin như vậy nhất định sẽ khiến cho đại ca vô cùng thống khổ, phụ thân mặt đen của mình sẽ còn như thế nào nữa? Điều mấu chốt hơn là, Vân gia đã không còn mình, Tạp Lan đế quốc sẽ còn tỏ thái độ như thế nào nữa!



Vân Phong nghĩ tới đây, không khỏi bị thiêu nóng như lửa đốt, bước chân không khỏi nhanh hơn rất nhiều. Khúc Lam Y theo ở phía sau, dùng một tay giữ chặt Vân Phong, bàn tay Khúc Lam Y hơi lạnh lẽo, khiến cho tâm tình nôn nóng của Vân Phong được giảm bớt đôi chút.



“Yên tâm, Vân gia sẽ không có việc gì. Tạp Lan đế quốc muốn diệt trừ Vân gia, cũng cần phải bận tâm đến những nhân tố khác một chút, không thể tuỳ tiện ra tay, huống hồ bọn họ còn có chuyện quan trọng muốn làm hơn.” Khúc Lam Y dịu dàng thì thầm, rốt cuộc cũng khiến cho tâm tình Vân Phong tỉnh táo lại. Không sai, lúc này Tạp Lan đế quốc còn có chuyện quan trọng hơn, đó là thăm dò di tích vạn thần! Dã tâm của Tạp Lan đế quốc đối với di tích vạn thần là rất lớn, nói như vậy thì nhất định sẽ chuẩn bị rất kĩ càng, huống hồ lần này có ba đại đế quốc đồng thời thăm dò, nếu không liều đến ngươi chết ta sống ở bên trong thì đúng là kì quái rồi.



Tuy Tạp Lan đế quốc có tâm sẽ đối phó với Vân gia, nhưng hiện tại cũng không thừa hơi, Vân gia vẫn còn an toàn, ít nhất là bây giờ vẫn còn an toàn! Trong lòng của Vân Phong cuối cùng cũng an ổn không ít. Không phải là không nghĩ đến việc dùng ngọc bội truyền âm nói tình hình của mình cho người nhà, nhưng tại cái sơn động không biết tên này, ngọc bội truyền âm lại hoàn toàn mất đi công hiệu.



Ngao Kim đi ở một bên khác của Vân Phong, đôi má tuấn mỹ vẫn hơi nghiêng, nhìn các loại vẻ mặt trên mặt Vân Phong, đôi mắt màu vàng kia nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Vân Phong, thật lâu không thể dời mắt.



“Ngao Kim, ngươi cứ nhìn Tiểu Phong Phong chằm chằm làm gì?” Khúc Lam Y ở một bên lạnh lùng cười, mở miệng nói.



“Nha đầu, đợi sau khi ta trở về Long tộc, nhất định không thể không làm thịt hai tên nhóc kia.” Ngao Kim không để ý đến Khúc Lam Y mà nói, hung tợn nói thầm một chút. Lúc nhìn thấy Vân Phong hắn cũng đã hiểu rõ, Diêu Vu cùng Tiểu Linh lừa hắn! Nếu hai người nói không biết tình hình của Vân Phong thì thôi, nhưng lúc trước hai tên đó đều đã thề son thề sắt nói rằng Vân Phong đã chết ở bên trong, điều này cũng đã khiến cho tinh thần của Ngao Kim suy sụp rất lâu, chậm chí đã rời khỏi chỗ ở của Long tộc. Nhưng Ngao Kim lại thật không ngờ, lời của hai kẻ kia lúc trước lại là nói dối, lại dám lừa hắn!



Vân Phong không có việc gì, điều này cũng khiến cho Ngao Kim vui vẻ không ít, đáy lòng vẫn trống rỗng kia lập tức được lấp đầy. Vài năm không gặp, nha đầu kia đã trổ mã hoàn toàn không giống với lúc vừa gặp mặt, hắn tựa như dù có thế nào cũng thấy nhìn không đủ.



Vân Phong nghe được lời của Ngao Kim, biết hắn ám chỉ Diêu Vu cùng Tiểu Linh, Hai kẻ kia lúc trước đúng là không có tâm tư gì tốt với nàng, hiện tại Ngao Kim lại nhìn thấy mình, lời nói dối lúc trước đương nhiên sẽ bị lộ. Tin rằng sau khi Ngao Kim trở lại Long tộc hai người kia cũng sẽ không có chỗ nào tốt.



Vân Phong nhẹ nhàng cười,, khoé môi tao nhã kia ngay lập tức khiến ánh mắt của Ngao Kim có phần chăm chú. Khúc Lam Y ở một bên nhìn thấy đôi mắt màu vàng ngốc nghếch của Ngao Kim, trong nháy mắt sắc mặt có chút khó coi, tay nắm tay Vân Phong dùng sức hơn một chút, Vân Phong quay đầu: “Sao vậy?”



Khúc Lam Y cười ha ha, không nói gì, chẳng qua chỉ cầm tay Vân Phong chặt hơn. Ba người mang theo một loại không khí quỷ dị tiến về phía trước, còn đường này cực kỳ dài lại nhỏ hẹp, trên đường đi đều là hơi ẩm ẩm thấp. Ba người mới đi được một đoạn đường, toàn thân đã ướt nhễ nhại, từng giọt nước không ngừng rơi tí tách trên đầu, ba người tiếp tục đi về phía trước, lúc đi đến tận cùng của con đường nhỏ này, một khu vực có rộng rãi hiện ra trước mắt. Đây lại là một sơn động, có điều không khí lại có chút trong lành, mà trên mặt đất cũng có chút hoa cỏ không biết tên sinh trưởng, phút chỗ Vân Phong cùng Khúc Lam Y đi vào nơi này, liền cảm nhận được khí tức nguyên tố nồng hậu mà nơi này đang tản ra, nồng đậm đến mức làm cho người ta khó có thể bỏ qua được.



Tầm mắt hai người đều đã chuyển về một hướng, nơi đó có rất nhiều vật thể không biết tên đang sinh trưởng. Mà ở giữa những vật thể này, có một gốc cỏ màu trắng lẳng lặng mà sinh trưởng. Toàn thân phát sáng long lanh như ngọc, tản ra ánh sáng nhàn nhạt. Nếu không phải do nó tản ra khí tức nguyên tố lớn mạnh, sẽ có rất ít người có thể phát hiện ra nó.



Vân Phong cùng Khúc Lam Y liếc mắt nhìn nhau, hai người đều đã hiểu loại cỏ này nhất địch có nguồn gốc không bình thưởng. Giọng nói của tổ tiên đột nhiên truyền đến từ trong đầu: “Tiểu tử kia, đó là Tinh Nguyên thảo! Trên ngàn năm mới có thể xuất hiện một gốc cây Tinh Nguyên thảo! Là một vật thần kỳ có thể tăng mạnh cảnh giới của ma phápsư! Tiểu tử kia, mau giành lấy đi!”



Trong lời nói của tổ tiên có cảm giác hưng phấn rất lớn. Tinh Nguyên thảo, nhanh chóng nâng cao cảnh giới của ma phápsư, bản thân mình hiện tại là đang ở cấp bậc thống lĩnh hậu kỳ, dựa theo điều này mà nói, Tinh Nguyên thảo có thể giúp mình tăng nhanh đến cấp bậc quân chủ!



Ánh mắt của Vân Phong cũng khẽ nóng lên, nhưng lại không hề có bất cứ hành động nào, dù sao nơi này cũng còn có Khúc Lam Y, có lẽ nàng ấy cũng sẽ cần gốc cỏ này, nếu mình đi cướp thì không khỏi... Khúc Lam Y cười ha ha một chút: “Tiểu Phong Phong, ta không cần thứ đồ này.”



Vân Phong ngẩn ra, có chút kinh ngạc nhìn về phía Khúc Lam Y, nàng không biết đây là cái gì sao? Hay vẫn biết mà không muốn, lại tặng cho mình? Khúc Lam Y cười ngọt ngào với Vân Phong, trong mắt không có một tia dục vọng chiếm hữu. Vân Phong suy nghĩ một chút, nàng ấy biết rõ đây là cái gì những vẫn không cần, bất luận là có ý tặng cho mình hay không, ý tốt này nàng nhận.



Vân Phong tiến lên một bước, đưa tay muốn hái gốc Tinh Nguyên thảo này xuống. Bên kia sơn động lại đột nhiên truyền đến vài âm thanh, truyền vào trong sơn động trống trải, vô cùng rõ ràng.



“Thứ kia không dễ gì mà bị dụ đi được, ngươi hành động nhanh một chút! Ta đúng là váng đầu, vậy mà lại đáp ứng giúp ngươi!”



“Ha ha, ngươi cũng đừng tức giận, có thể khiến chotriệuhồisưđại nhân của Già Diệp đế quốc coi trọng, cũng coi như là may mắn của ngươi rồi!”



“Hai vị, nói đùa cũng được một lúc rồi. Vẫn xin hai vị canh giữ ở chổ nãy, ta sẽ nhanh chóng trở về.”



Ba người Vân Phong ở trong sơn động, nghe cuộc đối thoại này không sót một chữ nào. Vân Phong cùng Khúc Lam Y lại nhìn nhau, hai người đều nhanh chóng hiểu rõ suy nghĩ trong lòng đối phương, triệuhồisưcủa Già Diệp đế quốc? Nghĩ đến việc vì Tứ quốc tranh bá mà đưa ra cả vốn lẫn gốc, dẫn đến thực lực bị suy giảm, nếu không thì cũng sẽ không đến chỗ này lấy Tinh Nguyên thảo.



Vân Phong nhìn cây cỏ nhỏ đang tản ra ánh sáng trong suốt kia, khoé môi nhếch lên một cách tà ác. Triệuhồisưcủa Già Diệp đế quốc, Tinh Nguyên thảo này ngươi nhất định là lấy không được rồi! Vân Phong nhanh chóng vươn tay ra, cây Tinh Nguyên thảo thuận tiện bị Vân Phong hái xuống. Trong nháy mắt khi vừa hái Tinh Nguyên thảo đi, mấy người Vân Phong lại nghe được một tiếng gào thét động trời từ phương xa truyền đến.



Kẻ vừa bước vào sơn động để tính lấy Tinh Nguyên thảo làtriệuhồisưcủa Già Diệp đế quốc, hai mắt lập tức trừng lớn, thân thể như một cơn gió mà phóng nhanh về phái trước, Lúc hắn vào bên trong sơn động, liền thấy ba người Vân Phong đứng bên trong. Nhìn cho kỹ lại, thì thấy thứ Vân Phong đang cầm trong tay đúng là Tinh Nguyên thảo mà hắn muốn!



Cặp mắt nheo lại một cách dữ tợn: “Bỏ Tinh Nguyên thảo xuống, đó không phải là thứ ngươi muốn là có thể lấy được!”



Bàn tay cầm Tinh Nguyên thảo của Vân Phong, chỉ cần cầm thôi đã có thể cảm nhận được năng lượng mạnh mẽ phát ra từ thân của Tinh Nguyên thảo. Vốn là muốn đem Tinh Nguyên thảo bỏ vào trong trữ vật không gian, tổ tiên lại nói làm như vậy sẽ khiến năng lượng của Tinh Nguyên thảo nhanh chóng bị mát đi. Tinh Nguyên thảo chỉ có thể được cất giữ trong binhg ma pháp đặc biệt, bằng không thì phải trong thời gian ngắn nhất, hấp thụ thứ này!



“Gia Nhĩ, chuyện gì xảy ra vậy? Đi lấy đồ sao lại trở về nhanh như vậy” Phía sau truyền đến một tiếng gọi to, tiếp theo hai bóng người có chút lo lắng chạy vào. Sau khi chạy vào, lúc thấy ba người Vân Phong, hai người rõ ràng đều sửng sốt.



“Bọn họ trộm Tinh Nguyên thảo.” Gia Nhĩ, triệuhồisưduy nhất của Già Diệp. Nam nhân có diện mạo trẻ tuổi nhưng kỳ thực tuổi tác cũng không nhỏ này thừa dịp nói một câu. Vẻ mặt của hai người khác dần trở nên căm tức: “Tiểu nha đầu, thứ kia là của chúng ta!”



Vân Phong nở nụ cười, trộm? Lúc đó bọn hắn chẳng phải cũng tính tới trộm sao? Ngao Kim mang theo vẻ mặt căm tức nói một câu: “Lão tử thấy các ngươi cũng đang muốn trộm đấy, còn có mặt mũi mà nói chúng ta sao?”



“Grào---!” Tiền tiếng gào tức giận truyền từ xa đến, khoảng cánh tựa hồ ngày càng gần. Vẻ mặt của hai chiến sĩ đều căng thẳng, trong khoảnh khắc chiến khí bộc phát ra toàn thân. Vân Phong nhíu mày, thực lực đều cao hơn nàng!



Vẻ mặt của Ngao Kim cùng Khúc Lam Y đều căng thẳng, thực lực của hai chiến sĩ này thực sự có chút ngoài dự kiến của bọn họ, vũ khí trên tay hai chiến sĩ sáng lên: “Để chúng ta đối phó với mấy tên tiểu quỷ này, ngươi mau đoạt đồ lại, rời khỏi l=nơi này nhanh một chút!”



Gia Nhĩ gật gật đầu, hai chiến sĩ cùng có chung hành động, mục tiêu là Khúc Lam Y cùng Ngao Kim! Ngao Kim hét lớn một tiếng, tiến lên nghênh đón, Khúc Lam Y cũng như vậy. Vân Phong nhanh chóng suy nghĩ, cửa sơn động tựa hồ không thể ra được, bên ngoài giống như đang có thứ gì chạy tới vậy, trước mắt nàng chỉ có thể chạy trở lại!



“Nha đầu, chạy!” Ngao Kim hét lớn một tiếng, hai chiến sĩ cùng Khúc Lam Y, Ngao Kim chiến đấu, vậy mà không phân cao thấp! Điều này làm cho cả hai chiến sĩ đều cả kinh, hai tên tiểu quỷ này vậy mà lại đánh nganh tay với bọn họ! Điều này sao có thể!



Vân Phong nghiêng người, phong nguyên tố bao phủ toàn thân, trở lại con đường nhỏ vừa đi qua. Gia Nhĩ cười ha ha, thân thể cũng nhanh chóng phóng về phía trước. Hia người một trước một sau đều đã đi vào con đường nhỏ kia. Ngay sau đó, tiếng gầm giận giữ vang vọng trong sơn động, một bóng đen chạy từ bên ngoài vào, bóng đen không thèm nhìn đến bốn người đang tranh đấu trong này, chớp loé, dùng tốc độ nhanh chóng bất chợt tiến vào con đường dài hẹp kia. Khúc Lam Y cùng Ngao Kim quay đầu vừa thấy, đôi mắt của hai người trầm xuống, nguy rồi!



Vân Phong chạy trốn trên con đường nhỏ kia, phía sau vang lên từng tiếng gào thét, Gương mặt nhỏ bé của Vân Phong trầm xuống, thứ đang duổi theo nhất định là tinh nguyên thú bảo vệ Tinh Nguyên thảo này, nếu không cũng sẽ không dễ dàng cảm nhận được việc Tinh Nguyên thảo đã bị người hái mất, nhanh chóng đuổi theo.



Vân Phong liều mạng chạy về phía trước, thứ ở phía sau không ngừng điên cuồng đuổi theo. Nhưng Vân Phong lại không ngờ, thứ đuổi theo ở phía sau không chỉ có Tinh Nguyên thú, mà cón cótriệuhồisưcủa Già Diệp đế quốc--- Gia Nhĩ.



Gia Nhi đuổi theo sau lưng Vân phong không bỏ cuộc, rất nhanh đã nhận ra sau lưng mình truyền đến một loại hơi thở hùng mạnh. Gia Nhĩ vừa quay đầu nhìn, liền thấy Tinh Nguyên thú đang gầm thét mà đến, Gia Nhĩ không khỏi tiến hành phong toả không gian ngay lập tức. Thực lực của Tinh Nguyên thú này có thể so với cấp bậc quân chủ, Gia Nhĩ cũng không xác định được liệu nó có thể thấy mình hay không. Điều khiến Gia Nhĩ thở ra chính là, Tình Nguyên thú không thèm nhìn hắn, dứt khoát vượt qua, đuổi theo Vân Phong.



Một màn này vừa khiến Gia Nhĩ thả lỏng, cũng vừa khiến cho hắn nở nụ cười. Xem ra lửa giận cuat Tinh Nguyên thú chỉ nhằm vào người cầm Tinh Nguyên thảo, Gia Nhĩ nghĩ đến đây, cười khà khà, chuyện này xe ra không tệ, hắn trái lại lại làm một cuộc mua bán ngư ông đắc lợi.



Khoé môi mang theo ý cười, Gia Nhĩ đuổi theo ở phía sau, để cho Tinh Nguyên thú đuổi theo nha đầu kia đấu một trận, đoán rằng tiểu nha đầu kia cũng không phỉa là kẻ ngồi không, sau khi hai bên đều bị tổn hại, hắn có thể thuận tay giải quyết hết thảy rồi.



Vân Phong chạy một đường như điên ở phía trước, rất nhanh đã đi đến cái sơn động nhỏ bé mà lúc trước bọn họ bị lực hút xuống. Nơi này đã không có bất kỳ đường lui nào, hoàn toàn là đường chết! “Grào---!” Sau một tiếng gầm thét đầy tức giận, thân thể Vân Phong nhanh chóng tránh sang bên cạnh, vị trí mình vừa đứng đột nhiên bị chụp bởi một cái móng vuốt lớn, mặt đất nói đó có phần lún xuống.



Vân Phong đứng lại, thấy rõ con thú lớn trước mắt này. Màu sắc bề ngoài Tinh Nguyên thú cùng Tinh Nguyên thảo rất giống nhau, toàn thân cả hai đều là màu trắng, lấp lánh ánh sáng trong suốt rực rỡ. Tinh Nguyên thú chỉ là ma thú phối hợp, không giống với ma thú, không cần có tình cảm cùng trí tuệ, nó ra đời chỉ vì để bảo vệ Tinh Nguyên thảo. Hiện tại Tinh Nguyên thú dang dùng cặp mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm vào Vân Phong, Gia Nhĩ lén lút chạy sang đây, ẩn thân tại một góc, chuẩn bị quan sát một màn kịch vui.

Con ngươi đen của Vân Phong trầm xuống, một khi nuốt Tinh Nguyên thảo vào không biết sẽ phát sinh chuyện gì. Có thể cưỡng ép mà tăng lên một cảnh giới, có thể thấy được bản thân sẽ có được một lượng năng lượng tương đối lớn, làm không tốt có lẽ bản thân sẽ chống đỡ không được mà bị bạo chết cũng không biết chừng. Cho nên trước khi ăn Tinh Nguyên thảo cần phải chuẩn bị kĩ càng trước, tỉ lệ nguy hiểm rất cao.



Ma thú phối hợp cấp bậc quân chủ, có lẽ có thể liều mạng! Bản thân mĩnh cũng không thấy mình có thể chiếm được thế hạ phong! Trong lòng Vân Phong đã có chủ ý, lòng bàn tay lập tức xuất hiện hai chiếc nhẫn khế ước. Gia Nhĩ ẩn thân ở một nơi gần đó nhìn thấy, con ngươi màu đen không khỏi trầm xuống, nha đầu kia lại latriệuhồisư? Mà còn là song hệ?



“Tiểu Hoả, Lam Dực, ra ngoài!” Theo tiếng quát khẽ của Vân Phong, một vệt sáng màu đỏ cùng một vệt màu xanh xuất hiện từ nhẫn khế ước. Sau khi hai người xuất hiện, trong mắt Gia Nhĩ thoáng qua nét tham lam, hai con ma thú này không phải là ma thú bình thường! Một con là Hoả Vân Lang biến dị, còn kẻ khác, lại làsưung hiếm có!



Sau khi hai người kia xuất hiện, Tinh Nguyên thú phát ra một tiếng gầm rú còn tức giận hơn, móng vuốt bén nhọn lợi hại đột nhiên loé lên. Tiểu Hỏa vừa thấy, miệng sói khẽ mở, hai mắc màu đen lướt qua sự tàn bạo. Sau một tiếng sói tru, Tiểu Hỏa phóng người đến, móng vuốt sắc nhọn của Hoả Vân Lang va chạm với móng vuốt của Tinh Nguyên thú. Tiểu Hỏa trừng mắt, thân thể bị đánh văng sang một bên một cách chật vật, đáp xuống trong nguy hiểm.



“Cấp bậc quân chủ?” Tiểu Hỏa kinh ngạc nói thầm một câu. Tinh Nguyên thú lại gầm thét lần nữa, thân thể vọt qua như một tia chớp. Lam Dực nhanh chóng mở rộng hai cánh, tròng mắt mà xanh lạnh lùng rét buốt: “Phong Nhận!” Một luồng gió khổng lồ hoá thành một lưỡi dao sắc bén mà bay tới chỗ Tinh Nguyên thú. Hai mắt Tinh Nguyên thú đỏ lên, mở rộng miệng, một luồng khí tức cường đại đột nhiên tuôn ra, vậy mà lại trực tiếp thổi bay hoàn toàn phong nhận của Lam Dực.



“Chết tiệt!” Tiểu Hỏa vừa thấy, lập tức nhanh chóng xuất chiêu, thân thể màu đỏ sậm thoáng qua một vết tích trong không trung. Miệng sói hả rộng, hoả nguyên tố nồng đậm trong nháy mắt ngưng kết mà thành. Lam Dực vỗ cánh một cái, vươn tay ôm lấy Vân Phong bay đến bên kia, đồng thời quả cầu hoả nguyên tố của Tiểu Hoả cũng được bắn ra trong nháy mắt!



“Ầm----!”



“Grào---!”



Tinh Nguyên thú bị quả cầu được hoả nguyên tố ngưng kết nén chặt lại mà thành bắn lên thân thể. Tuy Tinh Nguyên thú có thể thoát khỏi nguy hiểm, nhưng vẫn bị đánh trúng. Một bên bụng bị hoả cầu đánh trúng, gây ra một miệng vết thương mới. Tinh Nguyên thú phẫn nộ thét lớn một tiếng, bàn tay ma thú đập mạnh xuống đất, toàn bộ mặt đất đều chấn động mãnh liệt.



Sau khi mạt đất nơi đây bị vỗ xuống, rõ ràng hình thành vô số vết rạn, hệt như vỏ trứng gà bị nghiền nát, Lam Dực ôm lấy Vân Phong trong không trung, Tiểu Hoả lại đứng trên mặt đất, nhưng một giây sau, từ bên dưới mặt đất bị rạn nứt đột nhiên trào ra vô số thực vật màu xanh, rẫ cây nháy mắt hình thành gông cùm, trói chặt thân thể của Tiểu Hoả trên mặt đất.



“Nghĩ như vậy đã vây khốn được bản đại gia sao, không có khả năng đâu!” Hoả nguyên tố màu đỏ sậm thiêu đốt xung quanh thân thể Tiểu Hoả. Hoả nguyên tố trộn lẫn sắc đen khiến cho những loại cây này co rúm lại, nhưng chúng vẫn kiên quyết cuốn lấy tứ chi của Tiểu Hoả, Tiểu Hoả tức giận gầm nhẹ, thân thể của Tinh Nguyên thú lại lồng lộng mà đánh tới lần hai, hiện tại Tiểu Hoả một cơ hội để cử động đều không có!



“Hỏa huynh!” Lam Dực lo lắng hô lớn một tiếng, cánh tay Vân Phong đột nhiên vươn ra: “Thổ chi thuẫn!” Nháy mắt, trước mặt Tiểu Hỏa hình thành một lớp khiên bằng đất, miễn cưỡng kháng trụ lại công kích của Tinh Nguyên thú. Tiểu Hỏa bị cây cối trói tay trói chân, hoả nguyên tố không thể khiến đám cây cối này lùi bước, Tiểu Hỏa trở thành ma thú chịu khốn khổ. Gia Nhĩ nhìn thấy khiên đất xuất hiện trước mặt Tiểu Hoả, đồng tửrụt mạnh lại, tam hệ, lại là tam hệtriệuhồisư! Gia Nhĩ cắn chặt răng, địa vị của Già Diệp đế quốc tại Đông đại lục không thể bị phá vỡ, ddianj vị của hắn khong thể bị vượt qua! Tiểu nha đầu này, phải chết! Không thể cứ tiếp tục để nàng trưởng thành!



“Tiểu Hỏa, trở về!” Vân Phong quát khẽ một tiếng, Tiểu Hỏa liền hoá thành một tia sáng màu đỏ trở về bên trong nhẫn khế ước. Đám thực vật trói chặt Tiểu Hoả kia sau khi Tiểu Hoả biến mất, cũng nhanh chóng chui xuống mặt đất. Vân Phong thấy vậy, một kế hoạch chiến đấu nhanh chóng hình thành trong đầu.



Truyền tâm niệm, Vân Phong đem kế hoạch của mình nói cho Lam Dực, Lam Dực lập tức gật đầu, khẽ nhắm hai mắt lại, sau lưng Lam Dực vốn là một đôi cánh, lần thứ hai mở mắt ra, đã biến thành bốn cánh!



Gia Nhĩ đang trốn thấy vậy, hốc mắt không khỏi đều đã đỏ lên! Sưưng bốn cánh, lại làsưưng bốn cánh hiếm gặp! Trong lòng Gia Nhĩ nóng lên, con ma thú này, dù nói gì hán cũng cần phải đoạt tới tay!



Bốn cánh của Lam Dực xuất hiện, tốc độ cũng được tăng lên tới cực hạn, hoá thành một luồng sáng màu xanh bay về phía Tinh Nguyên thú. Tinh Nguyên thú tức giận ngửa cổ gầm lên một tiếng, thân thể cũng bay đi nhanh như chớp. Vân Phong vừa thấy, phong nguyên tố trong cơ thể cũng được điều động mãnh liệt, cả người cũng hoá thành một luồng sáng màu xanh bay về phía Tinh Nguyên thú.



Lam Dực ở phía trước hấp dẫn lực chú ý của Tinh Nguyên thú, còn Vân Phong đuổi theo ở phía sau, nắm đấm ngoan độc nắm chặt, nhắm chuẩn vào phần lưng Tinh Nguyên thú, một quyền, giáng mạnh xuống!



“Bịch!” Một âm thanh trầm đục vang lên, Tinh Nguyên thú bị một quyền mạnh mẽ này đánh bị thương, nổi trận lôi đình! Đột nhiên quay đầu lại, mặt thú hung dữ hiện lên sát ý vô tình, há miệng thật lớn, một dòng khí công kích mạnh mẽ thuận thế mà đến. Vân Phong né sang bên cạnh, móng vuốt của Tinh Nguyên thú cũng phóng tới cùng một lúc!



“A!” Vân Phong không thể tránh kịp, hợp lực lại chịu một chưởng này. Thân thể lảo đảo vài bước, Lam Dực vừa thấy, bốn cánh lập tức mở rộng, trên đôi cánh vĩ đại mỹ lệ kia lập tức xuất hiện hoa văn bản thểsưưng. Phong nguyên tố được tụ tập tại đôi cánh kia, đôi mắt màu xanh của Lam Dực trầm xuống, bốn cánh bỗng chốc run lên, phong nguyên tố biến thành những mũi tên tràn đầy đất trời rồi đánh úp lại, dày đặc, khiến cho người ta không có cách nào để né tránh!



“Vù vù vù--!” Tiếng những mũi tên gió không ngừng điên cuồng lướt qua, Tinh Nguyên thú căn bản không có cách nào né tránh, rít gào nhào tới, một bộ dạng liều chết. Lam Dực híp mắt lại, nhìn Tinh Nguyên thú bị tên gió bắn đến toàn thân là máu, lại càng thêm vẻ điên cuồng. HIện tại chỉ kém một chút thời gian, chỉ cần cho hắn một chút thời gian nữa, Tinh Nguyên thú này cũng sẽ bị những mũi tên gió bắn chết tươi!



Tinh Nguyên thú rít gào mà đến, miệng rộng lại há ra, lại là một dòng khí công kích, thân thể Lam Dực chịu một đòn tấn công hung hãn, run rẩy kịch liệt vài cái, cặp cánh phía sau cũng run run, nhưng Lam Dực vẫn kiên cường đứng ở nơi đó, liên tục điều khiển những mũi tên gió chi chít!



Tinh Nguyên thú hoàn toàn bị chọc giận, bàn tay to lớn chớp loé ánh sáng đánh tới, móng vuốt sắc nhọn kia vậy mà lại dài hơn gấp đôi! Vân Phong vừa thấy, con ngươi đen trầm xuống, lấy tốc độ cùng chiều dài móng vuốt của Tinh Nguyên thú, giây sau nhất định sẽ xuyên thủng thân thể Lam Dực! Vân Phong kịp có nhiều suy nghĩ, hai tay liền đẩy thân thể của Lam Dực về phía trước!



“Phập!”



“Chủ nhân!” Lam Dực cuống quít chạy sang đây, lòng bàn tay đột nhiên ngưng tụ thành một quả cầu màu xanh, nện mạnh vào thân thể Tinh Nguyên thú, Tinh Nguyên thú vốn đã bị thương chỉ giãy dụa được vài cái, liền hấp hối mà té trên mặt đất, thân thể giật giật vài cái, rốt cuộc không còn bất kì sự sống nào.



Vân Phong một tay băng bó vùng bụng bị đâm thủng của mình, cầm lại dòng máu tươi đang chảy áo ạt. Ngọc bội màu đen trên cổ như cảm giác được nàng đang bị thương, dòng khí ấm áp lại chậm rãi chuyển vào trong cơ thể của nàng. Vết thuowgn này có thể khiến người bị mất mạng, nhưng chỉ khiến cho Vân Phong bị trọng thương thôi.



"Ta không sao." Sắc mặt Vân Phong trắng bệch nói một câu, Lam Dực thuhồicánh sau lưng lại, đôi mắt màu xanh tràn đầy lo lắng nhìn Vân Phong: ""Là ta vô dụng, khiến chủ nhân bị thương." Lam Dực tự trách vạn phần nói một câu, Vân Phong cười lắc đầu. Vừa muốn mở miệng, gương mặt của một người đột nhiên xuất hiện từ trong góc, chậm rãi đi ra.



“Nếu đã vô dụng, không bằng xin ta vui lòng nhận ngươi đi.” Gia Nhĩ liếm liếm môi mình, đôi mắt cùng vẻ mặt đều toát ra sự tham lam, đánh giá trên người Lam Dực, hắn làtriệuhồisưphong hệ, tênsưưng bốn cánh này lại đúng lúc thích hợp với hắn!



“Tiểu nha đầu, có thể khế ước vớisưưng bốn cánh là phúc phận của ngươi, bất quá ngươi không có năng lực để sử dugj hắn, hay phải nói là phát huy tối đa năng lực của hắn, không bằng giao cho ta, ta sẽ khiến cho hắn phát huy toàn bộ tác dụng.”



Sắc mặt của Vân Phong tái nhợt, cười ha ha: “Lão gia hỏa kia, ngươi còn không có tư cách để sử dụng ma thú khế ước của ta.”



“Hừ! Có thể sử dụng được hay không còn phải xem bản lĩnh của ngươi!” Bàn tay Gia Nhĩ vừa động, Vân Phong lập tức hiểu hắn đang muốn khởi động trận pháp khế ước, trong phút chốc Lam Dực liền hoá thành một luồng sáng màu xanh trở về trong nhẫn khế ước của Vân Phong. Gia Nhĩ nhìn thấy, khoé môi thoáng qua một nét cười lạnh.



“Giết ngươi, khế ước tất nhiên sẽ được giải trừ! Tiểu nha đầu, sưưng cùng Tinh Nguyên thảo đều sẽ là của ta!”



Tay Vân Phong cầm Tinh Nguyên thảo, nhìn nam nhân đê tiện thừa lúc người ta gặp khó khăn này, đột nhiên cười ha ha, bàn tay nắm chặt Tinh Nguyên thảo, Vân Phong khẽ cười: "Đều sẽ là của ngươi? Ngươi không có khả năng chiếm được.



Đôi mắt Gia Nhĩ trừng lớn, Vân Phong nhanh chóng nhét Tinh Nguyên thảo vào trong miệng của mình. Tinh Nguyên thảo vừa vào miệng, nháy mắt liền hoá thành một dòng chất lỏng, mà nguồn năng lượng mà dòng chất lỏng này phát ra như một tia chóp, tất cả nhanh chóng úa vào trong không gian tinh thần của Vân Phong!



“Vô liêm sỉ!” Gia Nhĩ nhìn thấy hành động này của Vân Phong, căn bản là không kịp ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tinh Nguyên thảo mà hắn trải qua trăm cay nghìn đắng mới có thể tìm được lại cứ như vậy mà bị nuốt!



Năng lượng cường đại đột nhiên vọt vào trong không gian tinh thần của Vân Phong, Vân Phong cảm thấy thân thể mình như một quả bóng căng sắp nổ, mỗi một tấc đều bị căng trước đến khó chịu. Trong không gian tinh thần của Vân Phong, năng lượng nhanh chóng ngưng kết thành vô số giọt nước nhỏ, cơ hồ muốn chiếm hết không gian của Vân Phong, không gian tinh thần của Vân Phong lập tức không thể chứa hết, sắp nổ tung, mà những giọt nước này vẫn không ngừng ngưng kết, chiếm cứ, tranh đoạt!



"Tiểu tử kia, mau tản ra, tản năng lượng ra! Cứ tiếp tục như vậy, ngươi sẽ không chống đỡ được mà nổ tung mất!" Giọng nói lo lắng của tổ tiên vang lên trong đầu Vân Phong, Vân Phong muốn đẩy thứ năng lượng đang khiến nàng không thể khống chế được mà có nguy cơ bị nổ tung trong cơ thể ra ngoài. Hai tay đột nhiên mở ra, Vân Phong thống khổ hét một tiếng: "A---!



Một luồng năng lượng khổng lồ trào ra từ trong cơ thể Vân Phong. Gia Nhĩ vừa thấy, lập tức biến sắc, thân thể nhanh chóng chạy trốn ra bên ngoài, đúng là tiện nghi cho nha đầu kia! Bất quá dựa theo tình hình trước mắt, nha đầu này sớm hay muộn đều sẽ không chống đỡ được mà nổ tung! Tinh Nguyên thảo đã không có, tuy nhiên nha đầu kia cũng đã chết, có thể thu phục đượcsưưng kia cũng không tệ!



Một tiếng hét thống khổ cùng với lượng sức mạnh tuôn ra ngoài này, khiến cho bốn người đang vây đấu kịch liệt ngoài sơn động đều ngừng lại, Ngao Kim cùng Khúc Lam Y nghe tiếng hét ấy, trong lòng cả kinh, không nói hai lời đều đuổi theo vào bên trong. Mà lúc này Gia Nhĩ lại đang vô cùng lo lắng mà vọt ra từ phía trong. Ngao Kim cùng Khúc Lam Y đã không rảnh để bận tâm đến hắn, nhanh chóng tiến vào bên trong. Gia Nhĩ vừa ra khỏi, trầm giọng nói: “Tinh Nguyên thảo đã bị nha đầu kia nuốt, bất quá năng lượng kia sớm hay muộn đều sẽ khiến nàng ta nổ tung! Chúng ta đi ra ngoài trước rồi nói!”



Hai chiến sĩ nghe xong đều kinh ngạc, nhanh chóng đi cùng với Gia Nhĩ ra bên ngoài, Ngao Kim cùng Khúc Lam Y đi vào bên trong, liền thấy được toàn thân Vân Phong đã chuyển thành màu đỏ, làn da đã không chịu được mà chảy máu. Năng lượn trong cơ thể Vân Phong tuy đã được thải ra không ít, nhưng lại vẫn không ngừng điên cuồng mà tăng trưởng trong người, sau tiếng hét kia, thân thể Vân Phong mềm nhũn, ngã trên mặt đất.



“Vân Phong!” Hai người nhìn thấy, lập tức chạy lại, Khúc Lam Y nhìn thấy dáng vẻ như vậy của Vân Phong, lập tức tận dụng hết nguyên tố muốn trị liệu cho vết thương bên ngoài của Vân Phong, nhưng lúc tiếp xúc tới thân thể của Vân Phong, lại vô cùng hoảng hốt.



“Nha đầu, ngươi làm sao vậy!” Ngao Kim ở một bên lo lắng hỏi, Khúc Lam Y nhíu chặt mày. Lúc này, đỉnh sơn động đột nhiên xả ra chấn động dữ dội, đá vụn không ngừng rơi xuống. Trải qua mộthồiđại chiến vừa rồi, còn có năng lượng mà Vân Phong phóng thích ra, sơn động này xem ra sắp sập xuống rồi.



Khúc Lam Y vươn tay ôm Vân Phong vào trong ngực, nói với Ngao Kim: “Chúng ta đi ra ngoài trước, nơi này sắp sập rồi!” Ngao Kim gật gật đầu, hai người nhanh chóng chạy ra ngoài. Gia Nhĩ ở bên ngoài cảm giác được sơn động săp sập, đột nhiên mỉm cười. Bàn tay to lớn vung lên, phong nguyên tố bỗng chốc tản ra, lại càng khiến tốc độ sụp đổ của hang động trở nên nhanh hơn. Trong khoảnh khắc, lối ra bên ngoài sơn động đã lấp chặt kín.



Khúc Lam Y cùng Ngao Kim nhìn thấy lối ra đã bị lấp, sắc mặt hai người đều đen đi, đá vụn đang không ngừng rơi xuống trong sơn động. Ngao Kim cắn răng một cái, kim quang đại thinh! Sơn đọng căn bản không thể chứa được bản thể Kim long của Ngao Kim, Ngao Kim cứng rắn xuyên ra ngoài sơn động từ phía sau! Khúc Lam Y nắm lấy cơ hội, ôm Vân Phong ngồi xuống trên lưng Ngao Kim, thân thể Kim long đột nhiên bay ra từ phía sau sơn động, hoá thành một luồng ánh sáng màu vàng, bay về phía chân trời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK