Từng thế hệ trôi qua, từng thế hệ thất vọng, mỗi thế hệ lại hy vọng, thế hệ sau lại chấp nhất!
Người Vân Gia có kiên trì khiến bọn họ cứ hi vọng mỏng manh như thế, cho dù thất vọng càng nhiều, cho dù chưa xuất hiện Triệu hồi sư thứ hai, ngọn lửa hi vọng ấy vẫn cháy, hơn nữa tiếp tục được kế thừa!
Hốc mắt Vân Cảnh đã ươn ướt, tin tức này khiến nam nhân luôn lạnh lùng kích động vạn phần, không thể nén được vui mừng trong lòng.
Ông đã định từ cuộc, ông đã nghĩ đời này mình lại hổ thẹn với sự chờ mong hằng trăm năm của Vân Gia, nhưng nào ngờ, thật không ngờ... Triệu hồi sư, nữ nhi của ông là Triệu hồi sư!
Tin tức này quá đột ngột, đột ngột đến mức nếu không phải Tiểu Hỏa đứng ở trước mặt ông, ông không thể tin tưởng đây là thật! Vì sao Vân Phong lại trở thành Triệu hồi sư, vì sao lần đầu kiểm tra lại không phát hiện ra, tất cả đã không còn quan trọng nữa!
Nhìn phụ thân vẻ mặt kích động, Vân Phong nhẹ nhàng gọi, “Phụ thân...” Nàng tất nhiên hiểu được rung động trong lòng phụ thân, thân là Gia chủ Vân Gia, có bao nhiêu sao trọng trách đặt lên vai ông, mong đợi xuất hiện Triệu hồi sư là nặng nhất, mấy trăm năm chờ mong, đặt trên vai phụ thân, sao ông lại không kích động được chứ!
“Tốt, tốt... Vân Cảnh ta không thẹn với liệt tổ liệt tông Vân Gia...” Vân Cảnh thì thào tự nói, kìm lại hơi ẩm trong hốc mắt, nhìn thân hình mảnh khảnh, Vân Phong nữ nhi của ông, đáy lòng Vân Cảnh dâng lên niềm tự hào mãnh liệt!
Tiểu Hỏa còn đang ngờ vực nhìn Vân Cảnh vẻ mặt kích động, trong mắt nó, phụ thân Vân Phong Vân Cảnh chẳng qua là một chiến sĩ ngũ cấp, một chưởng là chụp chết, cứ nhìn chằm chằm như thế nó không quen.
Vân Phong thấy phụ thân đã bình tĩnh lại thì mỉm cười, bây giờ phải tập trung vào chính sự, phụ thân cũng hiểu hiểm cảnh lần này của Vân Gia, lần này Lâm Gia sẽ ra tay không để lại đường sống.
“Phụ thân, gọi đại ca về nhà đi, Lâm Gia nhất định sẽ chia nhân thủ đi đối phó với đại ca.”
Vân Cảnh tán thưởng, trong thời khắc này nữ nhi vẫn nhớ đến người thân có bình yên vô sự không, v4o. Anh, ca4c/qttp thật khiến người ta vui mừng không thôi.
“Phong Nhi yên tâm, ta đã phái người truyền lời cho Vân Thăng, chắc ngày mai nó sẽ về.”
Vân Phong âm thầm suy tư, ngày mai sao? Bằng tốc độ của Lâm Gia tất nhiên tốc độ nhanh nhất đi triệu tập nhân thủ cũng thế, đại ca ngày mai trở về, chắc sẽ gặp phải Lâm Gia, như vậy đại ca sẽ gặp nguy hiểm...
“Không, ngày mai trở về nhất định sẽ gặp Lâm Gia!” Vân Phong suy tư trong chốc lát, bình tĩnh nói một câu, Vân Cảnh nghe xong không khỏi nhíu mày, vậy vẫn chậm ư, ông đã dùng tốc độ nhanh nhất báo cho Vân Thăng rồi, nhưng so với Lâm Gia nóng lòng báo thù, Lâm Gia sẽ nhanh hơn một bước.
“Giờ ta đi đón Thăng Nhi!” Vân Cảnh kịp thời ra quyết định, Vân Phong lại lắc đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra một nụ cười trấn an, có nàng ở đây, không ai có thể động đến phụ thân cùng huynh trưởng của nàng!
“Phụ thân, Lâm Gia nhất định sẽ thuê cao thủ, mà cao thủ sẽ chia làm hai nhóm, một đối phó con và cha, một đối phó với đại ca, con là người đánh chết Lâm Mông, Lâm Gia sẽ chú trọng chỗ con, người bọn họ muốn giết nhất cũng là con! Nhóm người đến tấn công chỗ con sẽ là nhóm chủ lực, nhóm người tấn công đại ca nếu đúng như con đoán chắc chỉ cùng lắm là hai, nếu phụ thân gặp mặt đại ca, Lâm Gia nhất định sẽ có chuẩn bị, đến lúc đó có lẽ sẽ có chút khó giải quyết.”
Vân Phong phân tích đâu vào đấy, Vân Cảnh nghe xong cũng bình tĩnh lại, không khỏi nhìn nữ nhi bằng cặp mắt khác, bắt đầu từ lúc nào Phong Nhi lại có bản sự như thế, có thể bình tĩnh quan sát cục diện!
Vân Cảnh thêm tán thưởng, Vân Phong không nghĩ nhiều, dưới tình thế này, nàng phải đụng độ với chủ lực tấn công, hơn nữa không được để Lâm Gia phát hiện ra điều gì, nếu đã là một ván cờ thì không ngại làm con tốt trong đó.
“Thăng Nhi chỉ mới là ma pháp sư cấp 2, nếu gặp phải người Lâm Gia, chỉ sợ...” Vân Cảnh lo lắng, lấy hiểu biết mấy năm nay của ông với Lâm Gia, Lâm Gia sẽ mời đến rất nhiều cao thủ ngũ cấp, thậm chí có lục cấp cũng không chừng, Phong Nhi bây giờ không cần lo lắng, ngược lại Vân Thăng, không biết nó có bình yên về nhà không.
“Phụ thân yên tâm, con sẽ không tha cho bất luận kẻ nào động đến đại ca! Chúng ta cũng không thể đi, người đi được, cũng chỉ có nó.” Vân Phong cười xoa đầu Tiểu Hỏa, Vân Cảnh ngạc nhiên, nhìn Tiểu Hỏa, tuy là ma thú nữ nhi khế ước, nhưng trong lòng vẫn có chút kiêng kị, bởi vì Hỏa Vân Sói giống như không dễ gần...
Tiểu Hỏa nghe được Vân Phong bảo nó, không khỏi quơ quơ đầu, tránh tay Vân Phong, ngẩng đầu, mắt sói đen như mực thấy Vân Phong, nếu nó không lầm, chẳng lẽ chủ nhân bảo nó...
Vân Phong cười tủm tỉm nhìn Tiểu Hỏa, nhéo nhéo lỗ tai nó, Tiểu Hỏa rất ngoan ngoãn trước mặt Vân Phong, lỗ tai bị kéo vẫn mang vẻ mặt vô hại, ngược lại còn lộ ra vẻ đáng yêu.
“Ngươi nghĩ đúng, chính là như vậy.”
Vân Phong nói xong, Tiểu Hỏa mở to mắt, khó hiểu nhìn Vân Phong, chủ nhân để nó đi làm bảo tiêu! Nó đường đường ma thú biến dị phải đi làm bảo tiêu, hơn nữa bảo vệ chẳng phải Vân Phong, mà là một ma pháp sư cấp 2! Đây là một loại vũ nhục, quá vũ nhục!
Tiểu Hỏa thở phì phì, mắt sói hiện lên tức giận, Vân Cảnh vừa thấy thì sợ run, sợ ma thú mở miệng sẽ cắn nữ nhi của ông, nhưng Vân Cảnh quên mất, Vân Phong là Triệu hồi sư kia mà, Tiểu Hỏa chỉ có phục tùng, cự tuyệt? Đừng hòng nghĩ đến.
Vân Phong lắc đầu với Tiểu Hỏa, cười tủm tỉm trừng mắt, Tiểu Hỏa lạnh run, “Có đi hay không?”
Tiểu Hỏa nhìn ánh mắt Vân Phong, lông toàn thân khẽ dựng thẳng lên, cuối cùng bất đắc dĩ gầm nhẹ một tiếng, tỏ vẻ phục tùng mệnh lệnh, Vân Phong cười cười vỗ vỗ đầu Tiểu Hỏa, động tác này khiến Vân Cảnh lại cả kinh, hán tử trung niên này đến bây giờ hoàn toàn không thích ứng được với động tác giữa Vân Phong và Tiểu Hỏa, ông luôn sợ Tiểu Hỏa sẽ hại Vân Phong.
Vân Phong nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, thấy phụ thân khẩn trương, không khỏi cảm thấy ấm áp, “Phụ thân, an toàn của đại ca giao cho Tiểu Hỏa, nó là ma thú lục cấp, Lâm Gia bất luận mời đến bao nhiêu cao thủ, cũng không thể làm gì đại ca!”
Vân Cảnh lại khiếp sợ, lục cấp! Trời... Nói như vậy thực lực của nữ nhi bây giờ đã là lục cấp! Lại thêm một niềm vui rơi xuống, Vân Cảnh cảm thấy hôm nay có phải ngày đặc biệt gì hay không, với ông mà nói trong nhiều năm như thế, đây là ngày khó hiểu nhất!
Tiểu Hỏa cúi đầu, nghĩ mình phải hạ mình đi bảo vệ một ma pháp sư cấp 2, trong lòng không khỏi ức chế, nhưng lúc này mệnh lệnh của Vân Phong lại không thể không theo, chỉ là hận bọn Lâm Gia đến nghiến răng, nếu không phải chúng nó, nó có thể lưu lạc đến mức đi bảo vệ ma pháp sư cấp 2 không cơ chứ!
“Chủ nhân, ta có thể đại khai sát giới không?” Tiểu Hỏa với đôi mắt khát máu, ma thú thiên tính hung tàn, mấy ngày không đi ra khiến Tiểu Hỏa chịu áp lực rất lâu, hơn nữa với nhiệm vụ bị phân công, sát ý đã rục rịch.
Vân Phong lạnh lùng cười, mắt trầm xuống, “Tự nhiên phải giết, một người cũng không thể lưu.”
Tiểu Hỏa vừa nghe, không khỏi hưng phấn gầm nhẹ vài tiếng, một người một thú dần tăng sát khí, Vân Cảnh không khỏi run lên, nữ nhi của ông rất lạ...
Vân Phong liếm liếm cánh môi, nàng không thích giết chóc, điều kiện tiên quyết là người khác không được chọc tới nàng, không thể động vào Vân Gia! Lâm Gia, bất luận ngươi dùng thủ đoạn gì, bất luận ngươi có thể mời cao thủ nào, lúc này đây, nhất định sẽ khiến Lâm thị các ngươi có đi không về!