Lâm Gia ỷ vào thủ đoạn tàn độc, tập trung nhiều tài phú, đả kích nhiều đối thủ, tất nhiên kể cả Vân Gia, Vân Gia suy tàn khiến Lâm Gia có cảm giác khoái trá, người ở dưới đã lâu, nay kẻ ở trên rơi xuống, không dẫm đạp vài lần thì không phải tác phong của Lâm Gia.
Từ gia chủ đến kẻ trẻ tuổi, trong lòng người Lâm Gia đều có sự đấu tranh tầm thường, bọn họ biết mình kém Vân Gia, nhưng cũng không bỏ ý đồ xuống tay với Vân Gia, một gia tộc suy tàn, rút từ đế đô về Xuân Phong Trấn, dù có Triệu Hồi Sư thì sao! Cho dù còn Vân Cảnh thì thế nào!
Cây đổ tôn tán, mấy đại gia tộc có quan hệ với Vân Gia trong quá khứ giờ cũng thờ ơ lạnh nhạt, Vân Gia như vậy, có tư cách gì được tài phú lớn đến thế, có tư cách gì mà cao ngạo trước người khác?
Lâm Gia hận nghiến răng, ánh mắt thêm tham lam, nhiều tài phú như vậy, nếu là của bọn hắn, thì tốt bao nhiêu... Một gia tộc xuống dốc dựa vào cái gì mà được, dù có cũng chẳng giữ được, mà chẳng giữ được chi bằng để ta giữ hộ.
Lâm Gia mặt dày đã suy diễn đến mức hoàn mỹ, Mai Gia khoanh tay dứng nhìn, không giúp không cản càng khiến Lâm Gia làm càn, hiển nhiên, Lâm Gia tuy vô sỉ nhưng cũng khôn khéo, đoạt lấy tài phú của Vân Gia sẽ khiến Lâm Gia có căn cơ, đưa gia tộc phát triển, dưới mưu kế của Lâm Gia, tài phú hàng đầu của Xuân Phong Trấn sẽ thuộc về Lâm Gia.
Nhưng trong thời gian này, tài phú của Lâm Gia lại gặp một nguy cơ không nhỏ, khiến Lâm Gia có chút nhức đầu.
Lâm Gia ở Xuân Phong Trấn không có nhiều cửa hàng, nhưng lại gồm tất cả tửu quán và lữ điếm trên Xuân Phong Trấn, thu nhập của hai sản nghiệp này đều vào túi Lâm Gia, sự nổi tiếng của Xuân Phong Trấn cũng thu hút nhiều kẻ mạo hiểm, nhưng gần đây số lượng khách khổng lồ lại biến mất đến hơn phân nửa!
Hơn một nửa lượng khách biến mất làm ngành làm ăn hệ thuộc tại Xuân Phong Trấn bị đả kích trầm trọng, tổn thất phải tính theo giờ, theo thời gian trôi qua còn giảm bớt số người đến, tổn thất này lại càng tăng, khách không còn, tửu quán và lữ điếm chỉ có mấy kẻ linh tinh đến, Xuân Phong Trấn dựa vào Mê Vụ Sâm Lâm, khi những kẻ thám hiểm không đến nơi này nữa thì Lâm Gia là gia tộc chịu tổn hại nhiều nhất.
Vân Gia và Mai gia chỉ tổn thất linh tinh, Lâm Gia lại là con số khổng lồ, nhìn núi vàng ngày một xói mòn, gia chủ Lâm Gia có thể nói là sầu trắng tóc.
Tuy Lâm Gia có rất nhiều tiền, danh hào tài phú thứ nhất cũng không phải hư danh, nhưng cũng không chịu nổi khoản lỗ như thế...
Nếu tổn thất thật sự chỉ có mặt buôn bán thì cũng thôi, nhưng Lâm Gia đâu chỉ sầu có thế, còn có nguyên nhân lớn hơn, Lâm Mông.
Lâm Gia trải qua nhiều thế hệ, tuy tiền tài không ai bằng, nhưng luận bề dày và lực lượng rất kém cỏi, nếu không phải Vân Gia thưa người làm sao có thể bị Lâm Gia hãm hại?
Lâm Gia trải qua nhiều thế hệ, cấp bậc cao nhất mới là chiến sĩ cấp 8, Vân Gia từng xuất hiện Triệu hồi sư bọn họ cũng chẳng dám nghĩ đến, ngay cả ma pháp sư Lâm Gia cũng không có, mà Lâm Gia sở dĩ kiêng kị Mai gia như thế, cũng bởi vì thực lực Mai gia cao hơn Lâm Gia rất nhiều!
Gia chủ đương nhiệm Mai gia Mai Nhiên là chiến sĩ cấp 6, đời tiếp theo của Mai gia cũng chính là Mai Băng, chiến sĩ ngũ cấp cũng có hai ba người, Vân Gia bây giờ tuy xuống dốc, nhưng Vân Cảnh cũng là chiến sĩ ngũ cấp, mà Vân Thăng là ma pháp sư! Mà Lâm Gia thì sao, gia chủ đương nhiệm Lâm Gia Lâm Tuyền mới là chiến sĩ tứ cấp! Cả Lâm Gia, cũng chỉ có hai người ngũ cấp, thực lực như vậy, tự Lâm Gia cũng cảm thấy xấu hổ.
Nếu không phải có tiền tài chống đỡ khiến Lâm Gia có thể thuê một số cao thủ ngũ cấp, chỉ sợ đã sớm không có Lâm Gia tồn tại, cho nên ở phương diện thực lực, Lâm Gia là một con sông gần cạn, không thiên tài, không thiên phú tu luyện, điều này khiến Lâm Gia có chút ảo não và xao động.
Nhưng Lâm Mông ra đời, điều này khiến mọi người Lâm Gia chấn động, hai mắt sáng ngời! Đã bao nhiêu năm, thiên tài Lâm Gia chờ rốt cục đã xuất hiện, Lâm Mông chính là tất cả hy vọng của Lâm Gia!
Không biết Lâm Gia đã chi bao vàng lên người Lâm Mông, cũng không biết tìm bao nhiêu tâm huyết, Lâm Mông muốn sao trên trời Lâm Gia cũng sẽ hái xuống cho hắn, hắn muốn làm gì thì làm cái đó, Lâm Mông từ nhỏ được mọi người ôm trong lòng, sủng ái vạn phần, bao nhiêu dược liệu quý báu đều dung vào huyết mạch hắn, Mai gia tiếc tiền mua Tuyết Sâm, Lâm Gia mua như cải trắng, toàn bộ đổ vào người Lâm Mông.
Kỳ thật tư chất Lâm Mông cũng chỉ cao hơn bình thường, cách định nghĩa thiên tài vạn dặm, nếu không phải Lâm Gia tát tiền như điên mua thuốc cho hắn, thời gian Lâm Mông có thể tới tam cấp cao nhất, chỉ sợ hơn mười năm nữa là ít.
Mai Băng là thiên tài, Mộ Dung Nhiễm kiêu ngạo tự đại cũng thiên tài, Vân Phong là thiên tài phía trên thiên tài, mà Lâm Mông, cả đời cũng chẳng vào được đội hình này.
Giờ phút này gia chủ Lâm Gia ngồi phía trên, mấy người trung niên đang nghiêm mặt, bọn họ đều là gia chủ Lâm Gia.
“Đại ca, Tiểu Mông vài ngày nữa sẽ tham gia cuộc thi tốt nghiệp, đại ca có phải nên...” Nói chuyện là phụ thân Lâm Mông Lâm Sâm, là nhị đệ gia chủ Lâm Gia Lâm Tuyền.
“Nhị ca! Không phải huynh không biết tình hình ở Xuân Phong Trấn, chúng ta đã tổn thất rất nhiều, còn có một ít phí dụng thượng vàng hạ cám, sao còn tiền nữa mà lấy ra!” Vẻ mặt ẩn lửa giận lên tiếng là tam đệ Lâm Tuyền Lâm Miểu.
Lâm Sâm há mồm, cũng không biết nên nói gì, tiền Lâm Gia dùng cho Lâm Mông đủ để mua cả tòa thành, hắn thật sự ngượng ngùng mở miệng, hơn nữa, bây giờ quan trọng là Tiểu Mông vào được danh sách duy nhất kia!
Lâm Tuyền ngồi chỗ chủ thượng vẫn không mở miệng, tóc hắn có chút bạc, nếp nhăn trên mặt bởi vì gần đây có nhiều việc, nhìn qua già thêm vài phần.
“Nhị đệ, cần bao nhiêu?” Thật lâu sau, Lâm Tuyền day thái dương, chỉ cảm thấy đâm lao phải theo lao, hao phí nhiều trên người Lâm Mông như vậy, đơn giản vì danh ngạch này, nếu bây giờ không gắng sức đuổi theo, vạn nhất danh ngạch rơi vào trong tay Mai gia, chỗ vàng kia coi như vứt đi.
Thần sắc Lâm Sâm có chút cổ quái, suy nghĩ trong chốc lát, mới thấp giọng mở miệng, “... Năm mươi vạn...”
“Cái gì! Năm mươi vạn!” Lâm Miểu trợn mắt, Lâm Tuyền cũng nhìn Lâm Sâm, Lâm Sâm vừa thấy, lập tức mở miệng, “Mai Băng Mai gia đã đột phá đến tứ cấp, Tiểu Mông mới là tam cấp cao nhất, tuy thực lực không cách biệt nhiều, nhưng dù sao cũng kém một tầng! Năm mươi vạn là tiền mua thuốc, như vậy mới bảo đảm!”
Đồng tử Lâm Tuyền đột nhiên co lại, sắc mặt trầm xuống, “Ngươi nói cái gì? Mai Băng đã đột phá đến tứ cấp?”
Lâm Sâm gật đầu, Lâm Miểu cũng vẻ mặt khiếp sợ, gần đây Lâm Gia gặp rất nhiều chuyện, khiến hai người có chút nhức đầu, bây giờ cũng mới biết được tình huống của Mai Băng.
Lâm Tuyền ngồi ở kia, suy tư vài giây, sau đó mở miệng, “Đi mua, Tiểu Mông cần phải vào được danh ngạch.”
Lâm Sâm vừa nghe, trong lòng vui vẻ, Lâm Miểu bĩu môi cũng không nói gì nữa, dù sao Lâm Mông là tất cả hy vọng, nếu đã tốn tiền, cũng chẳng sợ thêm một chút.
“Đúng rồi đại ca, tiểu nha đầu Vân Gia nghe nói không chết.” Lâm Miểu nói xong, chân mày cau lại, Người Vân Gia thật đúng là mệnh đá, rõ ràng đã tắt thở, cũng có thể sống lại?!
Lâm Tuyền mở to mắt, cũng cảm thấy vài tia kinh ngạc đối với việc Vân Phong chưa chết, Lâm Sâm ở một bên thật không nhanh không chậm mở miệng, “Nha đầu kia không chết coi như mạng nó lớn, nhưng Tiểu Mông xuống tay không lưu lại mối họa, khí mạch của nó đã bị phế đi.”
Lời này vừa nói ra, mày Lâm Tuyền và Lâm Miểu giãn ra, thậm chí trong lòng còn cười lạnh, tuy không quá vừa lòng kết quả không chết này, nhưng lại biến thành một phế vật, cũng không tệ, coi như một bạt tai dành cho Vân Gia!
“Hừ, một phế vật có thể ép thành hoa gì.” Lâm Tuyền tùy ý nói xong, Lâm Miểu và Lâm Sâm cũng cười hắc hắc, đối với danh sách của Vũ học viện, Lâm Gia nhất định giành được!