Mục lục
Thiên Tài Triệu Hồi Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ lúc Vân Phong kết thúc bế quan, vừa đẩy cửa ra đã thấy Vân Lạc Trần đứng trước cửa Vân Phong, “Lạc Trần, tìm ta có việc gì sao?” Vân Phong hỏi một câu, Vân Lạc Trần gật đầu, đôi mắt có chút khẩn trương nhìn về phía Vân Phong, Vân Phong nhận thấy tình hình có điểm không thích hợp, “Đã xảy ra chuyện?” Bước chân cũng đột nhiên bước nhanh hơn đi về phía trước, Vân Lạc Trần vội vàng đi theo ở phía sau lắc đầu nói, “Không phải, là có một người tới tìm ngươi. Xem ra, là cố ý tới gặp ngươi.”



Vân Phong nhíu mày, cố ý tới tìm nàng sao? Mà lại tìm đến tận Vân gia tại Tụ Thủy trấn sao? Vân Phong nhăn mày lại, sẽ là ai hả? Là khách không mời mà đến hay là bằng hữu cũ?



Lúc Vân Phong đi tới sảng trước, người cố ý đến tìm nàng đã ngồi ở chỗ kia, vừa nhìn thấy nàng bước vào, trên mặt lộ ra nụ cười đẹp mắt, Khúc Lam Y đen nửa khuôn mặt ngồi ở một bên, bộ dạng rất là mất hứng, Vân Phong nhìn người nọ, có chút kinh ngạc, sao hắn lại tới đây?



“Vân tiểu thư, đã lâu không gặp.” Trên người Linh vẫn mặc quần áo đơn giản quy củ, nhìn qua vừa nhã nhặn lại khéo, khuôn mặt trắng nõn khiêm tốn mỉm cười, cặp mắt phía sau thấu kính hiện lên tia ôn nhu, đối với Vân Phong chào hỏi.



Vân Phong đi tới, nhìn thấy Linh rất kinh ngạc, thân là nhân viên tiếp khách của liên minh Triệu hồi sư từ khi nào có thể chạy ra ngoài làm việc? Lại còn cố ý từ chỗ Hạo Nguyệt điện tới đây, hẳn là cố ý tới gặp nàng, chẳng lẽ có chuyện gì sao?



“Đã lâu không gặp, ở đây gặp phải có vẻ ngoài ý muốn.” Vân Phong nhìn Linh gật nhẹ đầu, hắn tươi cười vui vẻ nói.” Nếu nói ta cố ý cũng được, dù sao cũng đã lâu không gặp được Vân tiểu thư xác thực có chút nhớ nhung.



“Có chuyện gì thì cứ nói!” Khúc Lam Y ở một bên thần sắc không tốt nói một câu, Viêm Triệt cũng không ở đây, cái tên nam nhân nhiều chuyện đó không biết lại chạy tới chỗ nào, tựa hồ tính cách hoạt bát càng ngày càng lớn.



“Tìm ta có chuyện gì sao?” Vân Phong vội vàng hỏi một câu, Linh cũng không bởi vì lời nói của Khúc Lam Y mà giận, trên mặt vẻ tươi cười không thay đổi, “Lần này ta đi tới khu vực Tông Lâm điện là có một chút chuyện, vừa vặn có thể nói tin tức này cho Vân tiểu thư, để tránh làm Vân tiểu thư lãng phí thời gian và tinh lực.”



Hai mắt Vân Phong sáng ngời! “Có tin tức bên Hiệu trưởng ma pháp nghiệp đoàn rồi à?!”



Linh cười ha ha, ngón tay giơ lên nhẹ nhàng đẩy mắt kính trên mũi lại tí, “Đúng là có tin tức, chẳng qua... Tin này hơi khó nói.”



“Hắn đang ở đâu!” Vẻ mặt Vân Phong kích động, giọng điệu cũng dồn dập hơn, Linh không trả lời làm Vân Phong nhận ra được, “Có phải... Không thể nói hay không?”



Linh cười tươi, “Nếu Vân tiểu thư muốn biết, tất nhiên không có gì là không thể nói.” Ánh mắt Linh đẹp xuyên thấu qua mắt kính nhìn về phía Vân Phong, trong ánh mắt ẩn chứa nhiều tình tứ, Khúc Lam Y đi tới ngăn trở tầm mắt của Linh, Linh hơi lui lại phía sau một bước, mỉm cười có lễ.



“Ngươi tới đây không phải là muốn nói cho nàng tin tức này sao, còn muốn cái gì nữa? Nếu muốn Tiểu Phong Phong dùng gì đó trao đổi, ngươi mơ đi!” Đối mặt với Linh, Khúc Lam Y không tự giác tiến vào tình trạng cảnh giác cao độ, lời nói của Linh có chứa thâm ý khác, mỗi một việc phía sau đều liên lụy vô số chuyện khác, Khúc Lam Y nhíu mắt nhìn cảm thấy nam nhân này có vấn đề, hoặc nói cách khác thì sau lưng hắn rốt cuộc sống như thế nào, không người nào biết. Hắn muốn từ chỗ Vân Phong lấy cái gì, hay đang mưu đồ cái gì, không người nào biết được.



“Ta tới nơi này tất nhiên là tới gặp Vân tiểu thư, tin tức này xác thực không thể dễ dàng lộ ra ngoài, nhưng theo ý ta nếu là Vân tiểu thư muốn biết, không có gì là không thể nói.” Linh bình tĩnh trầm ổn nói, giọng nói không chút bối rối, giống như vẫn là người ngoài cuộc.



“Ta muốn biết, nếu có thể nói, ta vô cùng cảm kích!” Vân Phong kéo Khúc Lam Y qua một bên, nhìn Linh thành khẩn nói, có thể trong thời gian ngắn muốn biết tin tức của Hội trưởng ma pháp tất nhiên là từ chỗ Linh, nam nhân thần thông quảng đại này hình như cái gì cũng biết.



Linh cười ha ha, “Ắt sẽ cống hiến hết sức lực, chẳng qua Vân tiểu thư sau khi nghe xong đừng qua kinh ngạc.” Linh đẩy kính mắt lại lần nữa, nhẫn trên ngón tay phản xạ ra một ánh sáng nhỏ: “Hội trưởng ma pháp nghiệp đoàn



Xuất hiện ở Đông đại lục, nơi xuất hiện... Là ở Lục sở chúng thần di tích tại Đông đại lục.”



Ánh mắt Vân Phong trầm xuống, Đông đại lục! Chúng thần di tích! Đó không phải là di tích ngàn năm trước ngàn năm trước Vân gia lưu lại hay sao!

“Vân tiểu thư cũng ngạc nhiên phải không, nói thật ta cũng không nghĩ tới vị Hội trưởng kia lại chạy tới Đông đại lục, nhưng mà lấy tính cách và tác phong làm việc của hắn dĩ trước nay, cũng có thể đoán trước được.” Lời nói của Linh không có lọt vào bên trong lỗ tai Vân Phong, nàng ngạc nhiên không phải vì Đông đại lục, mà là chúng thần di tích! Vị Hội trưởng ma pháp kia đi vào đó làm cái gì! Là do hắn biết nguyên nhân ở đó, hay là chỉ đơn thuần đi thám hiểm!



“Vân tiểu thư, chắc là người ở Đông đại lục ha.” Linh mỉm cười nhẹ nhàng, Vân Phong cuối cùng cũng khôi phục tinh thần, “Ngươi biết?”



“Về chuyện của Vân tiểu thư, Linh biết rất nhiều, Vân tiểu thư không trách Linh là tốt rồi.”



Vân Phong nhíu mày, chuyện của mình ở Đông đại lục không người không biết không người không hiểu, nếu có lòng muốn điều tra thì không khó để biết, “Ta là người bên Đông đại lục.” Linh thấy Vân Phong gật đầu thừa nhận, nhịn không được nhẹ nhàng thở ra, “Vân tiểu thư nếu không phải là người ở Tây đại lục, vậy chuyện tình cũng sẽ dễ dàng làm hơn.”



“Ngươi làm cái gì?” Vân Phong nghi hoặc nhìn về phía Linh, Linh cư nhiên nghịch ngợm nhìn Vân Phong nháy mắt, “Ở Tây đại lục, thân phận của ta không hơn ai hết, Vân tiểu thư là người Đông đại lục, thì quan niệm kia sẽ khác nhau, chắc sẽ không để ý thân phận của ta.”



“Ngươi không cơ hội!” Sắc mặt Khúc Lam Y âm trầm, Vân Phong không biết làm sao giờ, cái gì chứ? Linh rốt cuộc đang nói bậy bạ cái gì chứ!



“Nàng chưa lập gia đình, ta còn có cơ hội.” Linh cười trang nhã, chậm rãi hành lễ với Vân Phong, “Linh còn có việc trong người, trước hết cáo từ, nhưng mà Vân tiểu thư.” Linh nhìn về phía Vân Phong, ánh mắt chân thành mà chấp nhất, “Lời nói vừa rồi của ta, là sự thật, nàng không ngại thì suy nghĩ một chút, cáo từ.” Linh cười lạnh nhạt, tao nhã xoay người, chậm rãi đi ra khỏi cửa Vân gia, Khúc Lam Y đứng ở đó sắc mặt không tốt, khiêu khích, hắn bị một nam nhân can đảm khiêu khích.



“Phụ thân, người kia là ai vậy?” Vân Lạc Trần đứng ở phía xa nhỏ giọng hỏi Vân Thiên Phàm, Vân Thiên Phàm nhìn bóng dáng Linh biến mất ở ngoài cửa, vẻ mặt nghiêm túc, “Đó là người của liên minh Triệu hồi sư”



“Liên minh Triệu hồi sư!” Vân Lạc Trần hô nhỏ một tiếng, sau lại nghĩ tới việc Vân Phong là Triệu hồi sư, nhất định cũng sẽ gia nhập liên minh Triệu hồi sư, cho nên có qua lại với người của liên minh Triệu hồi sư cũng là bình thường, bất quá người lúc nãy tự xưng nói thân phận cũa mình không đáng gì, nhưng có lẽ không phải như vậy.



“Thiên Phàm thúc!” Vân Phong đi tới, Vân Thiên Phàm nhìn thấy Vân Phong, gật nhẹ đầu, “Con đi về đi, chuyện bên này không cần lo lắng, chuyện của mình quan trọng hơn.”



Trong lòng Vân Phong có chút áy náy, Vân gia tuy rằng hiện tại là tam phẩm, nhưng vẫn chưa phải thứ nàng muốn, Vân gia cần bước vào nhị phẩm, sau đó tiến lên tới nhất phẩm! Nhưng bây giờ biết được tung tích của Hội trưởng ma pháp, trong lòng Vân Phong sinh ra một chút lo lắng, nơi Hội trưởng ma pháp xuất hiện quá mức mẫn cảm, nếu lần này bỏ qua cơ hội vậy sau này phải tìm tới khi nào đây!



“Cháu sẽ để vài người ở lại, phòng ngừa vạn nhất, Vân gia cần phải bảo vệ.” Vân Phong tự hỏi, lúc này việc trở về Đông đại lục coi như trên hết, dù sao một tháng nữa là ngày Mộc Thiểu Cẩm sinh sản, ngày trở về Vân Phong đã tính tốt, chẳng qua thời gian còn ít mà thôi.



“Thiên Phàm thúc, sắp tới là ngày chị dâu Mộc Tiểu Cẩm cháu sinh em bé, mọi người trong Vân gia tại Tây đại lục phụ thân cháu cùng đại ca đều muốn gặp thúc.”



Vân Thiên Phàm cười lớn, giơ tay đẩy Vân Lạc Trần ra phía trước, “Để cho Lạc Trần theo con về đi, chuyện ở bên này ta cũng không thể bỏ qua, giúp ta chào hỏi phụ thân và đại ca con. Nếu có thời gian, ta nhất định tự mình bái phỏng!”



Vân Lạc Trần kinh ngạc, đáy lòng cũng áp chế không được cảm giác hưng phấn, đi Đông đại lục sao? Đông đại lục cùng với Tây đại lục bên này rốt cuộc có gì khác biệt, trong đầu Vân Lạc Trần giờ phút này hiện lên đủ loại ý tưởng, ức chế không được liền hưng phấn.



“Tốt!” Vân Phong gật đầu, Vân Thiên Phàm dặn dò thêm vài câu liền thúc giục Vân Phong nhanh chóng đi đi, Vân Phong cũng có ý này, trước mắt địa vị tam phẩm Vân gia là bước đi đầu tiên, về vấn đề nhị phẩm hay nhất phẩm, đợi nàng từ Đông đại lục trở lại tính tiếp, đến lúc đó muốn bắt đầu lên thành nhị phẩm cũng không muộn! Việc này không phải một sớm một chiều là có thể hoàn thành được!



Vân Phong định thêm vài ngày nữa sẽ lên đường rời đi, trên dưới Vân gia cũng biết Vân Phong phải tạm thời rời khỏi đây, chỉ có tam huynh đệ Vân gia cùng Vân Lạc Trần là biết Vân Phong trở về Đông đại lục, còn những người khác đều cho rằng Vân Phong muốn đi tới chỗ khác, tin tức Vân Phong sắp rời khỏi cũng truyền khắp Tụ Thủy trấn, một số người thở phào nhẹ nhõm thậm chí còn hào hứng ủng hộ, nhưng cũng không dám làm động tác gì quá lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK