Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1111

Hắn ta và Vương Bá Hổ được gọi là hai Vương ở Tây Sơn, từ trước đến nay không ai dám chọc, hai người cũng thường xuyên chơi cùng nhau, quan hệ xem như không tệ.

Nhưng Vương Cảnh biết mình và Vương Bá Hổ vẫn có chênh lệch lớn, không chỉ nhà hắn ta giàu không bằng Vương Bá Hổ, hơn nữa nhà Vương Bá Hổ có mối quan hệ hợp tác với nhà họ Lương, giới cấp cao đều biết.

Mà nhà họ Vương có một tông sư, địa vị cao quý trong giang hồ, võ lực gia tộc hùng mạnh, thương nhân bình thường không chọc nổi, mà khi hai nhà này hợp tác, ở Tây Sơn càng không ai dám chọc, Vương Cảnh ở trước mặt Vương Bá Hổ thấp hơn không chỉ một cái đầu.

Nhưng vào lúc này, Vương Bá Hổ lại không nói lời nào, gã tiến lên cho Vương Cảnh mấy cái bạt tai.

“Bốp bốp bốp bốp”.

Sau một tràng bạt tai giòn giã, chẳng những Vương Cảnh ngây ra, ngay cả đám chân chó và người đàn ông gầy nhỏ của hắn ta cũng đều ngơ ngác.

Đương nhiên bọn họ biết thân phận của Vương Bá Hổ, hơn nữa quan hệ giữa Vương Bá Hổ và Vương Cảnh không tệ, sao đột nhiên lại trở mặt với hắn ta?

Nhưng nghi vấn vẫn là nghi vấn, Vương Bá Hổ tát Vương Cảnh, bọn họ đến rắm cũng không dám đánh. Thực lực nhà Vương Bá Hổ như vậy, nếu chọc vào gã, đừng nói là bọn họ, dù là Vương Cảnh cũng không gánh nổi, bất cứ lúc nào cũng sẽ bị Vương Bá Hổ gi ết chết.

Một lúc sau, Vương Cảnh mới tỉnh táo lại, hắn ta che mặt, sợ hãi hỏi: “Anh Bá Hổ, thế này là thế nào”.

“Thế nào hả?”, Vương Bá Hổ mặt đầy sương lạnh: “Con mẹ nó lá gan của mày ngày càng lớn rồi đấy, đến cả người của anh Lục mày cũng dám chọc, nếu mày muốn tìm cái chết thì tự đi được rồi, đừng kéo theo bọn tao”.

Vương Bá Hổ biết rõ thực lực của Lục Hi, ngay cả nhà họ Ôn cũng không phải đối thủ của anh, bị anh làm cho khuất phục, thực lực đã trái với lẽ trời.

Nếu trong cơn giận dữ anh nổi lên ý muốn giết người, e rằng người ở đây sẽ không may mắn thoát được, dù có Lương Thông thì cũng chẳng giải quyết được gì.

Lúc này, Vương Cảnh và thuộc hạ của hắn ta mặt đầy khiếp sợ nhìn về phía Lục Hi, bọn họ có chút nghĩ không thông, rốt cuộc Lục Hi có lai lịch gì mà khiến một Vương Bá Hổ luôn hung hăng càn quấy không coi ai ra gì nói được điều như vậy.

Đúng lúc đó, Lương Thông vội vã chạy tới, vẻ mặt khẩn trương: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Lương Thông mới vừa đi xuống tầng nghe điện thoại, khi ông ta đi lên thì phát hiện bên đó đã có không ít người, hình như là Vương Cảnh và Lục Hi nổi lên mâu thuẫn.

Lương Thông kinh hãi, ông ta vội vàng chạy tới.

Mặc dù với thực lực của anh Lục, Vương Cảnh không làm gì được anh, nhưng ở địa bàn của mình nếu có người khiến Lục Hi không vui, đắc tội với anh, vậy thì xem như ông ta tội đáng muôn chết.

Nếu Lục Hi giận cá chém thớt lên người ông ta, vậy thì ông ta không thể gánh nổi, Ôn Nhất Hàng chính là tấm gương đi trước.

Ôn Nhất Hàng thất bại trong tay Lục Hi, danh vọng gia tộc rơi xuống ngàn trượng, đắc tội với người kinh khủng như vậy, hậu quả thật không tưởng tượng nổi.

Lúc này, Vương Bá Hổ nói với Lương Thông: “Chú Lương, tên khốn Vương Cảnh này dám ra tay với bạn của anh Lục, cháu thấy hôm nay phải gi ết chết hắn ngay tại đây, để hắn xuống địa ngục từ từ mà hối hận”.

Vương Cảnh nghe xong lời này, hắn ta liền bị dọa sợ đến mức mặt cắt không còn giọt máu, Vương Bá Hổ và nhà họ Lương thật sự có thể tùy tiện giết được hắn ta, đoán chắc dù có g iết chết hắn ta, bố hắn ta ngay cả rắm cũng không dám đánh.

“Anh Bá Hổ, chú Lương, cháu sai rồi, cháu không dám nữa”.

Cuối cùng Vương Cảnh đã nhìn thấy rõ tình hình, hắn ta lập tức mở miệng cầu xin tha thứ, mặc dù hắn ta còn không biết rốt cuộc Lục Hi có lai lịch gì mà có thể khiến Vương Bá Hổ và Lương Thông lại căng thẳng như vậy, nếu dám phách lối nửa câu, e rằng sẽ phải nằm ở đây.

Lúc này, Lương Thông hừ lạnh, ông ta hóa thành hư ảnh vây một vòng quanh thuộc hạ Vương Cảnh, sau đó trở lại trước mặt hắn ta.

Lập tức nghe thấy hai tiếng kêu thảm thiết, cánh tay phải hai người cầm súng vừa nãy đã bị chặt đứt tận gốc, rơi trên mặt đất.

Vương Cảnh thấy vậy, mặt như màu đất, hắn ta kinh hãi nhìn Lương Thông, mặt không biết làm sao.

Đến giờ Lương Thông mới chậm rãi nói: “Chọc mù mắt chó của mày đi, Lục Hi chính là khách quý tao đặc biệt mời đến, mày lại dám xúc phạm, tao thấy nhà họ Vương chúng mày không cần thiết phải tồn tại ở Tây Sơn đâu”.

Vương Cảnh nghe thấy vậy, nhất thời trái tim chết lặng, nghe ý tứ của nhà họ Vương chính là ngay cả gia tộc của hắn ta cũng phải trừng trị, vậy phải làm sao mới được đây? Hai nhà họ Lương và nhà Vương Bá Hổ liên thủ, bọn họ căn bản không còn con đường sống để phản kháng.

Lúc này, Vương Cảnh đã hoàn toàn nôn nóng, “Phốc” một tiếng, Vương Cảnh quỳ xuống đất, liên tục dập đầu nói: “Chú Lương, anh Bá Hổ, mọi người đừng đối xử với cháu như vậy, cháu sai cái gì cháu sửa, nhất định sẽ sửa”.

Vương Cảnh khóc chảy nước mắt nước mũi, hắn ta quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.

Bấy giờ, Lương Thông xoay người hành lễ với Lục Hi: “Cậu Lục, cậu xem nên xử lý tên Vương Cảnh này thế nào”.

Lúc này, trong lòng Diêu Na nổi lên sóng gió kinh hoàng.

Chẳng những Lục Hi có võ lực cao cường, hơn nữa gia chủ Lương Thông của nhà họ Lương, còn có cả tên Vương Bá Hổ không tầm thường này cũng cung kính đối với anh, vì anh mà không tiếc giết người, rốt cuộc Lục Hi có bản lĩnh gì mà có thể khiến hai gia tộc sợ hãi đến mức như thế.

Bây giờ khách khứa xung quanh lại càng khiếp sợ không thôi, bọn họ biết rõ thực lực của Lương Thông và Vương Bá Hổ, hai nhà liên thủ tạo nên thế lực khủng khiếp ở tỉnh Tây Sơn, nói ra thì đúng là đi hù chết người khác.

Nhưng hai người này lại cung kính với chàng thanh niên này như vậy, rốt cuộc thân phận người này kinh khủng đến mức nào, những vị khách kia càng nghĩ càng cảm thấy kinh hãi.

Lúc này, Lục Hi liếc nhìn mấy người xem xung quanh, anh cất giọng nhàn nhạt: “Các người tự xử đi, tôi muốn đi nghỉ ngơi”.

Nói xong, Lục Hi nháy mắt với Diêu Na, dẫn theo cô ta xoay người rời đi.

Người ở đây quá nhiều, nếu tiếp tục náo loạn, e rằng ngày mai sẽ nổi tiếng, điều này đối với Lục Hi tuyệt đối không phải chuyện tốt gì, thân phận của anh sợ là không giấu được, anh chẳng còn muốn tiếp tục ở đây nữa.

Lúc này, Tiết Cảnh Thiên cũng đã đến từ lâu, nhìn thấy được cảnh này, chỉ có điều với thân phận của anh ta thì chỉ có thể đứng từ xa nhìn, mắt thấy Lục Hi rời đi, anh ta cũng vội vã đi theo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK