Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 894

Lục Hi khẽ mỉm cười, gật đầu cảm ơn mọi người.

Đúng lúc này, lão cảnh sát trên tàu vội vàng chạy tới, nhìn bốn người ngã xuống đất, ông ta nôn nóng đến mức liên tục giậm chân: “Anh gây họa rồi đấy có biết không?”

Lục Hi nhìn lão cảnh sát trên tàu, anh khẽ cười nói: “Chỉ dạy dỗ mấy bọn nhóc con không biết trời cao đất dày mà thôi, chưa nói đến là gây đại họa đâu”.

“Aiz”, lão cảnh sát giậm chân nói: “Bọn họ là người nhà họ Ôn, anh không chọc nổi đâu”.

Nói xong, lão cảnh sát trên tàu nhìn bốn người nằm r3n rỉ dưới đất, mặt ông ta đầy lo lắng.

Lúc này, Lục Hi cười một tiếng nói: “Không sao, bọn chúng ngông cuồng như vậy, cho dù là trưởng lão nhà họ Ôn biết chuyện này cũng sẽ dạy dỗ bọn chúng thôi, ông cứ yên tâm”.

Việc đã đến nước này, lão cảnh sát trên tàu cũng đành bó tay, chỉ có thể thở dài một tiếng nói: “Chàng thanh niên, hay là anh xuống tàu sớm đi”.

Nói xong, ông ta dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn Lục Hi, sau đó bất đắc dĩ rời đi.

Chuyện xảy ra đến giờ đã không phải chuyện ông ta có thể quản được, ông ta chỉ hy vọng chàng thanh niên này về sau đừng chết quá thảm.

Sau khi lão cảnh sát trên tàu đi, Lục Hi lại nhìn bốn người nằm trên đất, anh chậm rãi quay về chỗ ngồi của mình.

Dù anh và nhà họ Ôn có bao nhiêu mâu thuẫn sâu đậm, đến cuối cùng trong lòng anh vẫn có một phần tình cảm.

Chú tư ăn nói kiêu ngạo với anh, đồng thời để cảnh cáo nhà họ Ôn, anh cũng chỉ ra tay nhẹ nhàng, dạy bảo một chút mà thôi. Sức mạnh anh sử dụng hoàn toàn nằm trong phạm vi Ôn Thế Cung có thể chịu được. Mà bốn người này anh cũng chỉ trừng phạt nhẹ nhàng, không hề nặng tay, đây xem như là đã rất kiềm chế rồi.

Lục Hi quay về chỗ ngồi của mình, anh bắt đầu nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, dường như đã quên hết tất cả chuyện vừa xảy ra.

Lúc này, bốn người nhà họ Ôn đã bò dậy, bọn chúng dùng ánh mắt ác độc nhìn về phía bóng lưng của Lục Hi.

Một lát sau, bốn người trở lại chỗ ngồi của mình, bọn chúng bắt đầu gọi điện thoại.

Gọi điện xong, bốn người không nói một lời, cứ ngồi như vậy với sắc mặt xanh mét.

Nơi này đã vào địa bàn của Giang Chiết, rất nhanh sẽ đến Châu Hàng, bọn chúng đã điều động nhân viên, bất kể người này xuống xe ở đâu, tuyệt đối cũng phải để cho anh biết, chọc vào người nhà họ Ôn thì nghiêm trọng thế nào. Không chọc da rút gân anh thì khó mà giải trừ được mối hận trong lòng bọn chúng.

Lúc này trong toa tàu yên tĩnh, các hành khách cũng đã nhìn ra bốn thanh niên này sẽ không từ bỏ ý đồ, nghĩ đến bốn tên kiêu căng phách lối này, mọi người bắt dầu lo lắng cho Lục Hi.

Một vài người hiểu chuyện biết rõ sự lợi hại của nhà họ Ôn thì dùng ánh mắt tiếc thương nhìn bóng dáng Lục Hi, bọn họ cảm thấy vô cùng tiếc nuối vì cái chết của anh sắp đrồiến. Thật sự nhà họ Ôn không phải người bình thường có thể chọc nổi.

Cứ như vậy sau mấy tiếng đồng hồ, tàu cao tốc dừng lại ở thành phố Châu Hàng, nơi này đã là trạm cuối.

Mặc dù mọi người tiếc thương cho Lục Hi, nhưng bọn họ vẫn vội vã xuống tàu rời đi, bây giờ không ai muốn rước họa vào thân.

Mà bốn người kia vẫn ngồi tại chỗ nhìn chằm chằm Lục Hi không nhúc nhích.

Lục Hi cũng vô cùng phối hợp, chờ sau khi tất cả mọi người xuống tàu, anh mới chậm rãi đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, đi ra ngoài tàu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK