Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 993

Sức ảnh hưởng của Viêm Hạ ở châu Phi vô cùng to lớn, chi viện cung cấp đã lên đến con số cao ngất ngưởng, hơn nữa có một số lượng lớn bộ đội gìn giữ hòa bình giúp bọn họ duy trì an toàn, ở đây gần như không có quốc gia nào dám làm như vậy với đại sứ quán của Viêm Hạ.

Mà Congo cũng khiếp sợ, mặc dù ông ta biết Niwan rất bất mãn với mình, cũng luôn muốn tiêu diệt mình, nhưng không ngờ Niwan lại đột ngột phát động đảo chính quân sự.

Nhưng ông ta cũng thầm vui mừng, nếu tối nay mình không đến đây, e rằng đã bị bắt rồi. Nếu bị bắt, vậy thì cái gì cũng là do Niwan định đoạt, đến lúc đó, mình ngay cả miệng cũng khó nói.

Vì vậy, vẻ mặt Congo khẩn trương nhìn về phía Điền Bằng Vũ, bây giờ mạng sống của ông ta đều nằm trong tay Điền Bằng Vũ.

Đại sứ quán đóng ở nước ngoài chính là tương đương với lãnh thổ của nước đó, ở đây có thể nói chính là lãnh thổ của Viêm Hạ, dù Niwan phát động đảo chính, ông ta cũng không dám tùy tiện xông vào, nếu không thì tương đương phát động chiến tranh với Viêm Hạ, Viêm Hạ thân là nước lớn, hậu quả này Niwan ông ta không gánh nổi đâu.

Lúc này, Điền Bằng Vũ cau mày trầm tư trong chốc lát rồi nói: “Nói với hắn, tôi đã nghỉ ngơi rồi, không gặp bất kỳ ai nữa, nếu không sẽ luận vào tội uy hiếp lãnh thổ Viêm Hạ, tự gánh lấy hậu quả”.

“Dạ”.

Tùy viên quân sự Nguyên Tân Chinh đáp lại một tiếng, anh ta lập tức xoay người đi đến cửa đại sứ quán, mười mấy cảnh sát vũ trang Viêm Hạ súng đạn sẵn sàng đang đứng giơ súng nhắm ra bên ngoài, Nguyên Tân Chinh nói.

“Đại sứ đã nghỉ ngơi, không tiếp bất kỳ ai, có chuyện gì ngày mai đi làm hẵng nói, còn nữa, lập tức bảo tất cả mọi người rút lui, nếu không sẽ luận tội uy hiếp lãnh thổ Viêm Hạ, tự gánh lấy hậu quả”.

Một lời nói của Nguyên Tân Chinh vang vang có lực, mặc dù nói thân là ở đại sứ quán, không thể duy trì nhiều lực lượng vũ trang, chỉ có mười mấy nhân viên vũ trang ở đây, nhưng sau lưng anh ta còn có một con cự long Viêm Hạ đang đứng, Nguyên Tân Chinh vô cùng bình tĩnh, không có bất kỳ hốt hoảng nào.

Niwan thấy vậy, ông ta tức đến mức không ngừng giậm chân, nhưng vẫn không dám tùy tiện xông vào.

Mặc dù nói có sự ủng hộ của Zaka, nhưng Viêm Hạ cũng không phải dễ chọc, lực lượng vũ trang của quốc gia họ đã có thể đứng ngang hàng với nước Mễ hàng đầu thế giới, là một nước vũ trang khổng lồ, có thể không chọc thì cố gắng đừng chọc vào.

Nhưng Congo vẫn cực kỳ quan trọng, Niwan không thể từ bỏ, dù sao Congo ở đây cũng không chạy thoát nổi.

Vì vậy, Niwan lập tức ra lệnh cho thuộc hạ, sử dụng thiết bị chặn tất cả các tín hiệu ở đây, sau đó bắt đầu cầm cự.

Niwan sẽ chờ đến sáng hôm sau, đến khi Điền Bằng Vũ làm việc, ông ta sẽ không lấy cớ không gặp mình nữa, đến lúc đó tiến hành đàm phán. Nếu như khi ấy Điền Bằng Vũ vẫn kiên quyết không chịu giao Congo ra, vậy thì Niwan chỉ có thể ra tay cướp người.

Cùng lúc đó, một đội vũ trang hơn một trăm người đã lặng lẽ bao vây khách sạn Lanny, Hàn Kim Sinh ngông nghênh dẫn theo ba mươi mấy lính đánh thuê còn lại của mình xông vào khách sạn.

Bây giờ ông ta đã biết cao thủ bên cạnh Lục Hi chính là Burns, nhưng bây giờ Burns đã bị thương nặng đang nằm hôn mê bất tỉnh ở phủ Tổng thống, Lục Hi chỉ là tên nhóc con một tay chói gà không chặt, Hàn Kim Sinh cảm thấy dẫn theo nhiều người như vậy, quả thật có chút kinh ngạc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK