Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 771

Giờ đã vào thu nhưng vẫn cảm nhận được nhiệt khí nơi này bốc hơi lên.

Lúc này, tàu đã vào trạm, mọi người lần lượt xuống tàu.

Lục Hi có dị không gian nên không cần hành lí gì cả, cho nên chỉ đi tay không.

Lúc này, nhóm người của đại học Tô Giang đang xếp hàng xuống xe, Lục Hi ở phía sau bọn họ.

Nhìn nữ sinh cuối cùng cố sức đẩy balo nặng nề đi, Lục Hi nói: “Em gái, có cần anh giúp không?”

Cô gái quay đầu cười nói: “Vậy em cảm ơn anh ạ, nó nặng quá ấy”.

“Không cần khách khí, dù sao anh cũng không có hành lý gì”, nói xong, Lục Hi dùng một tay nhấc balo lên.

Balo này nặng đến ba, bốn mươi cân, với Lục Hi đương nhiên là nhẹ như bẫng, nhưng với con gái thì đúng là rất nặng.

Nhóm người lần lượt xuống tàu, Lục Hi hạ balo xuống, đặt trước mặt nữ sinh, cô bé liên tục cảm ơn.

Lúc này, người giảng viên dẫn đầu nhìn Lục Hi một cái, hỏi: “Cho hỏi cậu là?”

Lục Hi mỉm cười: “Tôi đến Hỏa Diệm Sơn du lịch”.

“Ồ”, giảng viên dẫn đầu lại nói: “Một mình cậu sao?”

“Đúng vậy”.

“Vậy cậu có muốn đi cùng chúng tôi không? Chúng tôi có thư tiến cử của trường, có thể miễn phí vào cảnh quan trong Hỏa Diệm Sơn. Chúng tôi có thể đưa cậu đi vào cùng, cũng tiết kiệm được mấy trăm đồng. Nếu cậu đồng ý thì có thể giúp hai em sinh viên này xách hành lý không?”

Lục Hi nghe vậy thì cười nói: “Được chứ, tôi chẳng có gì ngoài sức khỏe, đây đúng là chuyện tốt”.

Khắc Tẩm cũng chỉ nói di tích ở Hỏa Diệm Sơn chứ không nói rõ cụ thể. Lục Hi lúc ấy đã để lại một thần thức trên người hắn ta rồi cho hắn ta chạy đi. Lúc ấy vì quá đông người nên cũng không tiện gặng hỏi.

Bây giờ anh chỉ cần dùng thần thức thông báo cho Khắc Tẩm, bảo hắn ta đến đây là được. Trước đó thì cứ tham quan cảnh đẹp ở Hỏa Diệm Sơn đã xem thế nào.

Giảng viên dẫn đầu nghe vậy thì bắt tay Lục Hi và nói: “Tôi là Tề Tuyết Phong, bọn họ đều là học sinh của tôi cả. Đây là Trần Tiêu, Tưởng Lợi Dân, Khâu Vũ Tinh, còn hai nữ sinh này là Lưu Giai Giai và Tiêu Tương”.

Lục Hi bắt tay Tề Tuyết Phong, sau đó làm quen với các học sinh của ông ấy rồi tự giới thiệu bản thân.

Nhưng khi anh nhìn Tiêu Tương thì ánh mắt của nam sinh tên Tưởng Lợi Dân kia lóe ra một chút thù địch.

Mặc dù có chút che giấu nhưng Lục Hi cảm nhận nhạy bén nên vẫn thấy được.

Anh chỉ cười thầm trong lòng, xem ra hai người này là cặp đôi đang yêu nhau.

Nhưng Lục Hi cũng tỏ vẻ không nhìn thấy, chỉ chào hỏi tùy tiện.

Lúc này, Tề Tuyết Phong nói: “Chúng ta đi thôi, bên ngoài có chỗ cho thuê xe đấy, thuê lấy một chiếc”.

Lúc này, hai nữ sinh đều nhìn Lục Hi, hành lí này đúng là quá nặng với bọn họ.

Lục Hi mỉm cười, nhẹ nhàng nhấc hai cái balo lên, cười nói: “Đi thôi”.

“Oa, anh khỏe quá đi!”, Tiêu Tương khen ngợi.

Lúc này, Tưởng Lợi Dân đã đen mặt, nói: “Trong đó toàn là thiết bị thăm dò thôi, đắt lắm đấy, nếu làm hỏng thì anh không đền nổi đâu, anh cẩn thận chút đi”.

“Yên tâm, tôi sẽ chú ý”, Lục Hi cười đáp.

Đoàn người dưới sự chỉ dẫn của Tề Tuyết Phong mà đi ra ngoài ga tàu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK