Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 735

Lâm Tiêu lúc này ngạo nghễ mà đứng, khí phách nói.

Ba ngày sau.

Trong phòng khách ở biệt thự của Lâm Tiêu có mười mấy người đang ngồi, khí phách ngạo nghễ bất phàm.

Những người này chính là tông sư của Hoa Hạ, bá chủ các phương, được Lâm Tiêu mời tới.

Lâm Tiêu nhìn quanh, ngoại trừ đại tông sư Thiên Diệu được Hoa Hạ công nhận là tông sư số một ra thì những người khác đều tới.

Lúc này, Lâm Tiêu chắp tay nói: “Ngoại trừ đại tông sư Thiên Diệu đang bế quan không tới được, xin cảm ơn các vị tông sư đã không quản đường sá xa xôi đến đây, Lâm Tiêu tôi vô cùng vinh hạnh”.

“Lâm tông sư đừng khách sáo, chúng ta đều là đồng đạo giang hồ, Lâm tông sư nói có chuyện quan trọng cần thương lượng thì chúng tôi sao có thể không nể mặt được chứ”, một tông sư trong đó cười nói.

Lâm Tiêu gật đầu, thật ra đại tông sư Thiên Diệu không tới cũng nằm trong dự liệu của ông ta.

Thiên Diệu là tông sư số một Hoa Hạ, từ nhiều năm trước đã tiến vào tông sư hậu kỳ, hiện tại người ta cho rằng Thiên Diệu đã có khả năng tiến vào cảnh giới tông sư đỉnh phong.

Đại tông sư Thiên Diệu tọa trấn Thượng Kinh, uy chấn hai bên giang hồ, được tất cả công nhận là người mạnh nhất Hoa Hạ, chưa từng thua dưới tay ai, có vị trí cao cả trong số tất cả tông sư. Lâm Tiêu không mời được ông ta là chuyện bình thường.

Lúc này, Lâm Tiêu vung tay lên, có đàn em đi lên, cầm một lọ nhũ dịch Chung Linh, đổ vào những chén nhỏ trước mặt các tông sư.

Sau đó, Lâm Tiêu cười nói: “Hôm nay mời các vị tới chính là vì thứ này, mời các vị nếm thử xem sao”.

Từ lúc nhũ dịch Chung Linh được đổ ra thì các vị tông sư đã ngửi được một mùi thơm kỳ lạ, vô cùng kinh ngạc.

Bây giờ nghe Lâm Tiêu nói mời bọn họ tới là vì thứ này, liền cầm lên ngửi.

Bọn họ chưa từng nhìn thấy món đồ này.

Nhìn dáng vẻ cẩn thận của mọi người, Lâm Tiêu chỉ cười không nói.

Sau đó, nhóm tông sư đều lần lượt uống ly nhũ dịch Chung Linh kia vào.

Lâm Tiêu đương nhiên không dám chơi trò mèo gì trước mặt nhiều tông sư như vậy, hơn nữa thứ dịch màu sữa này tỏa ra một mùi thơm khiến người ta cực kỳ thoải mái, bọn họ cũng không nhịn được mà muốn nhấm nháp một chút, xem thứ này có tác dụng kỳ diệu này mà khiến Lâm Tiêu phải gọi bọn họ tới.

Đến khi uống cạn thì tất cả mọi người đều ngẩn ra, sau đó kinh ngạc khôn xiết.

Uống xong thứ này, bọn họ lập tức cảm nhận được một ý vị làm toàn thân thư thái tỏa ra khắp người, chân khí của họ dường như đều cô đọng hơn vài phần.

“Đây, đây là gì vậy?”

“Còn có thể cô đọng chân khí, đúng là bảo bối mà”.

“Tràn ngập năng lượng tinh, khí, thần, có lẽ là có tác dụng kéo dài tuổi thọ”.

Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của mọi người, Lâm Tiêu cười khà khà: “Các vị, hiệu quả của thứ này được chứ?”

“Lâm tông sư, đây là vật gì, có bán hay không?”

“Lâm tông sư, ông có bao nhiêu tôi sẽ mua hết, ông ra giá đi”.

“Cho tôi một phần nữa, giá sao cũng được, Lâm tông sư”.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK