Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 576

Nhìn thấy cảnh tượng này, Khang Hiểu Vũ và Phùng Nham lại lần nữa thấy chấn động, tên ẻo lả này hóa ra lợi hại đến thế sao?

Lúc này đây, Khang Hiểu Vũ hối hận đến xanh cả ruột. Nếu biết trước sẽ có cục diện này, đánh chết hắn cũng không phủi sạch quan hệ với Giai Mỹ.

Phải biết rằng, với tư cách là tổng giám đốc của Giai Mỹ tại Cảng Đài, mức lương hàng năm của hắn ta đã đạt mức hai triệu tệ, công ty chuẩn bị sẵn siêu xe, vệ sĩ, phòng ốc, đãi ngộ ưu ái đến mức chẳng có ai đủ đẳng cấp chơi cùng. Công việc này chắc chắn không thể có nhiều, ngày ngày hắn sống trong xa hoa và hưởng lạc, ngày tháng tiêu sái biết bao.

Thế nhưng bây giờ công việc này chẳng còn liên quan gì tới hắn ta nữa, vả lại, với thái độ ban nãy của hắn ta, nếu Lục Hi muốn truy cứu tới cùng, chỉ cần một câu của anh thôi, chắc hắn ta không còn một mảnh vụn.

Mỗi một người ở nơi này đều là sự tồn tại như đao phủ, muốn hắn ta chết, chắc có đến hàng vạn phương pháp.

Khang Hiểu Vũ vội vàng động não, bắt đầu tính toán trong đầu, nghĩ xem làm thế nào mới thoát được kiếp nạn này.

Đúng lúc ấy, Lục Hi nhìn Dương Hải Phong đang ôm một bên cánh tay và khấu đầu dưới đất, qua hồi lâu mới nói.

“Vốn dĩ, với tính tình của tôi, cách làm việc của anh đủ để anh biến thành tro rồi. Nhưng nể tình anh cũng có vài phần khí khái, biết sai rồi, tôi cũng đành độ lượng một lần. Anh chuyển nhượng năm mươi phần trăm cổ phần của tập đoàn Hợp Nhất cho Giai Mỹ, tôi sẽ không truy cứu chuyện này nữa”.

Dương Hải Phong nghe xong lập tức nói: “Không thành vấn đề, tôi sẽ làm ngay, cảm tạ anh Lục tha cho tôi một mạng”.

Dương Hải Phong tỏ ra cực kỳ thức thời, không hề nề hà.

Thực ra trong lòng hắn ta hiểu rõ, nếu Lục Hi muốn lấy mạng của mình thì chỉ cần một câu nói là đủ. Hắn ta không phải chết, lại còn giữ được năm mươi phần trăm cổ phần, so sánh cân nhắc hai lựa chọn, căn bản chẳng cần suy xét, ngu đến mấy cũng biết nên chọn thế nào.

Người chết rồi, tiền tài nhiều bao nhiêu cũng đâu còn tác dụng gì.

Thấy hắn ta trở nên thức thời như thế, Lục Hi cũng khá bất ngờ, chốc lát sau mới nghe anh nói: “Được rồi, chuyện này cứ làm như vậy đi”.

Nói rồi, Lục Hi đỡ Hoắc Tư Duệ, hai người chuẩn bị rời đi.

Đúng lúc ấy, Lục Hi đột nhiên quay đầu nói với Khang Hiểu Vũ: “Cút ra khỏi Cảng Đài, đừng bao giờ quay về Hoa Hạ nữa, ngày mà anh để tôi nhìn thấy anh, chính là ngày anh chết”.

Khang Hiểu Vũ bỗng thấy toàn thân run rẩy, vội vàng gật đầu.

Khang Hiểu Vũ có chút ý đồ với Hoắc Tư Duệ, Lục Hi đâu đến mức không nhìn ra. Tuy rằng bây giờ anh vẫn chưa quyết định nên làm thế nào, nhưng Hoắc Tư Duệ đâu phải người mà hắn ta có thể vấy bẩn được.

Lúc này, một đám lão đại hộ tống Lục Hi rời đi, tới bên ngoài căn biệt thự, Hoắc Hướng Anh chợt nói với Lục Hi.

“Anh Lục, hôm nay có một bữa tiệc, không biết anh có thể tham dự được không?”

“Tiệc gì?”, Lục Hi hỏi.

“Là một bữa tiệc giao lưu của giới kinh doanh Cảng Đài, hai người bạn của anh cũng tham dự”, Hoắc Hướng Anh mỉm cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK