Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 538

Đám đông nghe xong mà càng thêm kinh ngạc.

Lời nói của Hoắc Hướng Anh đã đặt Lục Hi lên một vị trí vô cùng tôn quý, phải biết rằng, ở trong xã đoàn cực kỳ chú trọng bối phận.

Người có bối phận càng cao thì đi đến đâu cũng được tôn trọng, lời nói cũng có trọng lượng hơn. Đây là quy tắc được truyền lại từ hàng trăm năm qua, người của xã đoàn hết sức coi trọng.

Không thể nghi ngờ gì thêm, câu nói của Hoắc Hướng Anh đã cảnh cáo họ rằng, sau này tuyệt đối phải nghe lời của anh Lục.

Một người không thuộc về xã đoàn nhưng có thể khiến Hoắc Hướng Anh sùng bái như thế, chắc chắn rất ghê gớm, đám đông có vẻ mất hồn.

Lục Hi và Hoắc Tư Duệ không mất bao lâu đã về tới khách sạn.

Ở trong phòng tổng thống, Hoắc Tư Duệ nói với Lục Hi: “Anh Lục, hôm nay anh thực sự quá lợi hại, không ngờ một người bạn của anh lại có năng lực lớn đến thế ở bên này, tôi thực sự tò mò, anh rốt cuộc có bao nhiêu bí mật nhỉ”.

Bí ẩn và kỳ tích trên người Lục Hi nhiều tầng nhiều lớp, Hoắc Tư Duệ thật sự rất tò mò.

Lục Hi mỉm cười điềm nhiên: “Trên người tôi quả thực có nhiều bí mật, cũng quen biết được vài người có bản lĩnh, sau này, đợi cơ hội đến, tôi sẽ nói cho cô biết”.

“Ừm”, Lục Hi gật đầu.

Cô nhận ra rồi, Lục Hi thực sự có điều gì đó cần kiêng dè chứ không phải là không thích cô.

Chuyện như thế này, cô cũng chẳng có cách nào được, chỉ đợi Lục Hi tự nghĩ thông suốt, có lẽ mới có đáp án, nóng lòng cũng chẳng được ích lợi gì.

“Cô xử lý công việc của công ty đi, tôi phải tham gia một buổi tiệc, ở đó có vài người bạn cần phải gặp. Bên này bây giờ rất bận rộn, tôi không đưa cô đi cùng nữa”, Lục Hi nói.

Hoắc Tư Duệ gật gật đầu, không hỏi Lục Hi cần đi gặp ai. Lục Hi không nói thì không cần nghe ngóng làm gì, tránh cho anh thấy không vui.

Vả lại bên này quả thực có rất nhiều công việc đợi cô xử lý, cô cũng không có thời gian.

Siêu thị cần khai trương trở lại, xác nhận ứng viên cho vị trí tổng giám đốc, tiếp nhận cổ phần từ Dương Hải Phong, những việc này còn đang đợi cô đấy.

Người vừa tới nói: “Tôi là Từ Xuyên, đồn trưởng đồn cảnh sát của sân bay, có hành khách tố cáo cô cố tình sỉ nhục và công kích cô ấy, mời cô đi theo tôi”.

Đồn cảnh sát ở sân bay và tiếp viên hàng không tuy cùng một đơn vị nhưng phụ trách những công việc khác nhau, không hề qua lại, Ngư Bạch cũng không quen biết họ.

Bị họ gọi đi, Ngư Bạch cũng bất đắc dĩ, chỉ có thể đi theo Từ Xuyên.

Lục Hi cũng đứng dậy: “Tôi là bạn của Ngư Bạch, tôi sẽ đi cùng cô ấy”.

Từ Xuyên liếc mắt nhìn Lục Hi: “Xin lỗi, chuyện này không liên quan gì tới anh. Anh là bạn của cô ta thì cứ đợi ở đây là được, đợi việc của cô ta xử lý xong, hai người muốn làm gì thì làm”.

Lục Hi nhất thời không thể phản bác lại lời nói của Từ Xuyên, bởi chuyện này quả thực không liên quan gì tới anh.

Ngư Bạch chỉ có thể cười khổ với Lục Hi: “Thôi, cảm ơn anh, cũng không có gì ghê gớm lắm đâu, tôi tự đi là được”.

Nói rồi, Ngư Bạch rời đi cùng Từ Xuyên.

Nhìn Ngư Bạch đi rồi, Lục Hi ngồi lại trong phòng chờ, tiếp tục chờ đợi.

Chẳng bao lâu sau, Ngư Bạch được dẫn tới đồn cảnh sát của sân bay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK