Lúc này, Thịnh Quốc An đang được đặt nghỉ ngơi dưới đất nhìn hai người chiến đấu, trong mắt ông ta càng khiếp sợ đến tột đỉnh, đồng thời nảy sinh cảm xúc sùng bái gần như vô hạn đối với Lục Hi.
Đây hoàn toàn là sức mạnh của một tông sự, mặc dù Lục Hi vẫn chưa bày ra sức mạnh, nhưng Thịnh Quốc An có thể nhìn ra Lục Hi tuyệt đối có thực lực của tông sư.
Nghĩ đến vừa rồi mình còn xem thường anh, trong lòng Thịnh Quốc An không kiềm chế được xấu hổ đan xen, ông ta quá ngông cuồng, lại còn kiêu ngạo ở trước mặt người như vậy, thật sự là không biết trời cao đất rộng.
Còn Hạ Huyên Huyên bây giờ hoàn toàn sững sờ.
Tất cả những gì mà Lục Hi bày ra đã vượt ra khỏi nhận thức của cô ta, nhìn Lục Hi huy động ngọn lửa trên cây giáo dài, giống như chiến thần hạ thế đánh một trận lớn với Gonzalez, Hạ Huyên Huyên đã khiếp sợ đến cuống cuồng.
Lúc này, hai người Lục Hi và Gonzalez càng chiến càng mãnh liệt, bóng dáng của hai người hoàn toàn bị bao phủ bởi lửa thánh màu trắng sữa và ngọn lửa màu vàng, mọi người cũng chỉ có thể nhìn thấy hai bóng dáng mơ hồ một trắng một vàng đang chuyển động chiến đấu với tốc độ cao, hoàn toàn không nhìn thấy rõ ràng.
Đúng lúc ấy, hai ngọn lửa không cùng màu sắc bất chợt đụng vào nhau, phát ra một tiếng nổ vang, ngay sau đó lại lập tức tách ra.
Chỉ thấy hai người đứng yên cách nhau chưa đến mười mét, bên hông của Gonzalez đã có thêm một vết máu, trên mặt ông ta còn có từng tia lửa màu vàng đang nhảy nhót, nhưng trong nháy mắt liền bị lửa thánh màu trắng sữa dập tắt.
“Cậu rất mạnh, trong những người mà tôi quen biết ngoại trừ đại thiên sứ ra, tôi thừa nhận cậu là mạnh nhất”.
Trên mặt Gonzalez vốn mang theo ý cười lúc này đã lạnh xuống, ông ta nhìn về phía Lục Hi chậm rãi nói.
Lục Hi tay cầm giáo lửa, chìm trong ngọn lửa đang cháy rực, anh nói: “Ông đây biết mình mạnh mà, còn cần ông nói chắc”.
Lời của Lục Hi lập tức đã chọc tức Gonzalez vốn đang trong ranh giới bùng nổ, ông ta cười lạnh một tiếng rồi nói: “Rất tốt, hy vọng tiếp sau đây cậu đừng khiến tôi thất vọng là được.
Bởi vì bắt đầu từ bây giờ tôi sẽ biểu diễn ra sức mạnh thật sự”.
Vốn dĩ mọi người thấy Lục Hi chiếm thượng phong liền mừng rỡ trong lòng, nhưng nghe thấy lời của Gonzalez, lòng họ lại kinh hãi.
Đã mạnh như vậy rồi còn chưa xuất ra toàn bộ sức mạnh, Gonzalez này rốt cuộc lợi hại đến đâu.
Đồng thời bọn họ cũng lo lắng cho Lục Hi, bởi vì bọn họ không biết Lục Hi còn lá bài tẩy hay không.
Phải biết rằng nếu Lục Hi thua, bọn họ sẽ bị chôn vùi hết ở đây.
Lục Hi nhìn Gonzalez, mặt không biểu cảm.
Gonzalez rất mạnh, cộng thêm lửa thánh lại có tổn thương đặc biệt, nhưng anh có chống trả của Cự Long, lửa thánh cũng chỉ gây ra tổn thương cực nhỏ cho anh.
Hơn nữa anh có thuật cận chiến Thần Quan nên hoàn toàn chiếm ưu thế về mặt võ kỹ, sau một trận đánh này Gonzalez cũng không phải là đối thủ của anh.
Lục Hi tin rằng cứ tiếp tục đấu như vậy, Gonzalez sẽ bỏ mạng dưới lưỡi giáo của anh.
Nhưng nhìn dáng vẻ chắc Gonzalez cũng biết điều này, vì vậy ông ta muốn đưa ra lá bài tẩy của mình.
Lục Hi không hề sợ hãi, ai chẳng có một hai lá bài tẩy, hơn nữa anh cũng rất muốn biết giáo hội Light này có những thủ đoạn gì.
Trận đánh ngày hôm nay đã kết thành thù oán, ngày sau gặp lại là chuyện sớm muộn, tìm hiểu nhiều hơn chút cũng sẽ dễ chuẩn bị.
Lúc này trong miệng Gonzalez nói ra liên tiếp một loạt từ ngữ khó nghe, trong nháy mắt dưới chân ông ta chợt dâng lên một cột sáng màu trắng chu vi hơn ba mét xông thẳng tới chân trời.
Cùng lúc đó, phía sau lưng Gonzalez chậm rãi mở ra một đôi cánh màu trắng tuyền dài đến ba mét.
Hai tay ông ta cầm kiếm lớn, chậm rãi giơ lên không trung, đôi cánh nhẹ nhàng đong đưa, giữa không trung còn vang lên từng hồi thánh ca lanh lảnh, giống như một thiên sứ chân chính đang giáng thế, một luồng uy áp vô hình lập tức tràn ngập toàn bộ sơn cốc.
Mọi người nhìn thấy cảnh này liền vô cùng sợ hãi.
Lẽ nào thế giới này thật sự có thiên sứ tồn tại sao?
Còn chưa chờ bọn họ nghĩ kỹ, luồng uy áp vô hình này cuốn lấy khiến bọn họ nhất thời khó đứng vững, toàn bộ đều quỳ xuống đất vang lên tiếng phịch phịch, bao gồm cả đám người Julien.
Hơn nữa bọn họ chủ động quỳ rạp dưới đất lễ lạy Gonzalez, mặt bọn họ đầy thành kính, rõ ràng bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy bộ mặt thật này của Gonzalez.
Đúng lúc này, chỉ nghe thấy Gonzalez ở giữa không trung nói giống như thần: “Tín đồ kia, cậu gào thét muôn đời trong lửa thánh của thần ánh sáng, sau đó vĩnh viễn rơi vào địa ngục, chịu hết đau khổ trong luyện ngục kia”.
Nhìn Gonzalez đột nhiên thay đổi, tất cả mọi người đều vô cùng khiếp sợ.
Dưới uy thế như vậy, không ai có thể là đối thủ của ông ta.
Trong lòng tất cả mọi người đều dâng lên suy nghĩ này.
Bởi vì bây giờ Gonzalez đã hoàn toàn hóa thân thành thần, thế giới này còn ai có thể đánh thắng một vị thần không?
Lúc này, đám người Hạ Huyên Huyên bất giác chuyển hướng ánh mắt sang nhìn Lục Hi, mặc dù cảm thấy anh không thể thắng được Gonzalez, nhưng trong lòng bọn họ vẫn kỳ vọng Lục Hi có biểu hiện gì đó để tạo nên kỳ tích.
Hiện giờ Lục Hi nhìn Gonzalez trên không trung giống như thần, anh cau mày không nói một lời.
Mọi người thấy vậy, trong lòng thầm than thở.
Xem ra Lục Hi cũng đã không còn sức lực nữa rồi.
Phải thôi, làm gì có ai có thể chiến thắng một vị thần đâu, trong lòng tất cả mọi người đều vô cùng chán nản..
Danh Sách Chương: