“Đúng vậy, đội quân Long Quốc này đang mai phục ở hai bên vách núi, bất ngờ phát động tấn công. Chúng tôi đã thương vong nặng nề và hiện đang trong một trận chiến đẫm máu với bọn chúng.” Vị tướng quân nói.
Advertisement
“Đội quân của Long Quốc bên kia, chẳng phải chỉ có Hổ Sư Lê Vĩnh Thiên đến nhà tù Vây Ma thôi hay sao? Thế nào mà lại xuất hiện quân đội của Long Quốc?” Tân quốc vương của Sư Quốc khẩn trương hỏi han.
“Tôi không biết quân đội đến đây bằng cách nào. Đến cùng nhất định là dũng sĩ của Lê Vĩnh Thiên. Lê Vĩnh Thiên hẳn là đã đoán được ngài phái quân đến tiếp viện cho nhà tù Vây Ma, vì vậy hắn ta đã bố trí quân đội mai phục.” Tướng quân nói.
Advertisement
“Tình hình trong nhà tù Vây Ma thế nào?” Tân quốc vương của Sư Quốc hỏi.
“Hiện tại chúng tôi tự thân đều khó mà bảo toàn, lấy đâu ra thời gian để dò la tình hình trong nhà tù Vây Ma đây!” Tướng quân bất mãn với mệnh lệnh tùy tiện của quốc vương Sư Quốc, lúc này lại bị quân Long Quốc tấn công. Oán khí nặng nề, nói cũng không khách khí nữa.
“Bằng mọi giá phải tiêu diệt đội quân địch này. Tôi sẽ gọi điện cho những người khác dò la tin tức về tình hình trong nhà tù Vây Ma.” Tân quốc vương của Sư Quốc nói xong liền cúp điện thoại.
Sau đó, Tân quốc vương của Sư Quốc liền gọi cho người phụ trách nhà tù Vây Ma.
Người phụ trách không biết tình hình trong nhà tù Vây Ma, vì hắn ta vẫn không liên lạc được với nhà tù.
Tân quốc vương của Sư Quốc đột nhiên dự cảm không lành rằng quân đội nhà tù Vây Ma có thể toàn quân đều đã bị tiêu diệt!
Bởi vì nhà tù đang phải đối mặt với đội quân của hộ soái bảo vệ Long Quốc, mà quân tiếp viện do chính ông ta cử đến đã nửa đường bị phục kích, không thể tiếp viện được nhà tù, nên những cai ngục trong nhà tù chắc chắn sẽ không chống đỡ được bao lâu.
Hiện tại không liên lạc được với những người trong nhà tù Vây Ma, có nghĩa là chỉ có một kết quả duy nhất, đó là nhà tù Vây Ma toàn quân đều đã bị tiêu diệt!
Nghĩ rằng thủ đô bây giờ chỉ có một trăm ngàn quân, mà thuộc hạ của Lê Vĩnh Thiên lại chẳng biết đi đâu, tân quốc vương của Sư Quốc mới đã tái mặt và toát mồ hôi hột.
Ông ta đã có dự cảm rằng Lê Vĩnh Thiên có thể sẽ dẫn đầu sư đoàn võ sư trực tiếp tấn công vào thủ đô của mình!
Cuối cùng ông ta bắt đầu sợ hãi, thủ đô ban đầu có năm trăm ngàn quân, nhưng ông ta đã điều hai trăm ngàn quân đi theo các đường quân đội tụ họp, chuẩn bị chiến đấu chống lại đội quân ba đường của Lê Vĩnh Thiên tại các địa điểm chiến lược bên ngoài thủ đô.
Vừa rồi lại phái ra thêm hai trăm ngàn quân khác đến để tiếp viện cho nhà tù Vây Ma, bây giờ thủ đô đã muốn trống không rồi.
Vừa rồi ông ta muốn gọi điện thoại cho vị tướng quân kia yêu cầu hắn trở về thủ đô phòng ngự ngay lập tức, thì điện thoại lại đột nhiên vang lên.
“Có chuyện gì vậy?” Tân quốc vương của Sư Quốc mới hỏi.
“Tân quốc vương của Sư Quốc, Lê Vĩnh Thiên đã dẫn võ sư đi đến ngoại ô thủ đô của chúng ta!” Một Tướng quân thủ thành hoảng sợ nói.
“Cái gì? Lê Vĩnh Thiên vậy mà lại đến nhanh như vậy?” Tân quốc vương của Sư Quốc đột nhiên sợ tới mức hồn phi phách tán, hồn vía lên mây.
“Đúng vậy, chúng tôi vừa thấy Lê Vĩnh Thiên dẫn đầu dũng sĩ và đội đặc nhiệm Phượng Hoàng tiến thẳng đến thủ đô của chúng ta rồi! Tướng quân thủ thành nói.
“Lập tức chuẩn bị nghênh chiến với quân địch, nhất định phải trấn thủ thủ đô!” Tân quốc vương của Sư Quốc hoảng sợ nói.
“Chúng ta chỉ có một trăm ngàn quân. Làm sao có thể chống lại quân đội đứng đầu của hộ soái bảo vệ Tiêu Vĩnh Thiên của Long Quốc được chứ?” Tướng quân thủ thành chưa chiến đấu đã sợ hãi.
“Thủ đô của chúng ta có phòng ngự vững chắc như vậy, Lê Vĩnh Thiên cũng không thể nào dễ dàng tấn công được. Hơn nữa, dũng sĩ của Lê Vĩnh Thiên chẳng phải chỉ có mười vạn quân sao? Chúng ta dù sao thì cũng là một trăm vạn quân, hơn nữa còn có phòng ngự chắc chắn, sao phải sợ bọn họ làm gì?” Tân quốc vương của Sư Quốc cố gắng bình tĩnh nói.
“Nhưng Lê Vĩnh Thiên, ngoài dũng sĩ ra, còn có đội đặc nhiệm Phượng Hoàng nữa!” Tướng quân thủ thành nói.
“Mấy nghìn nữ binh sĩ của đội đặc nhiệm Phượng Hoàng không đủ để gây nên sợ hãi, có thể bỏ qua bọn chúng!” Tân quốc vương của Sư Quốc mới nói.
“Tân quốc vương của Sư Quốc, để được an toàn, cuối cùng tôi nghĩ rằng ngài nên nhanh chóng thu hồi số quân đã phái ra trước đó đến đây đi.” Tướng quân thủ thành nói.
“Được, chúng ta lập tức gọi điện hạ lệnh cho bọn họ trở lại, chiến đấu chúng ta bảo vệ thủ đô từ trong ra ngoài, quét sạch Lê Vĩnh Thiên ở bên ngoài thủ đô!” Tân quốc vương của Sư Quốc mới nói.