Mục lục
Long Uy Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Lại Nhi nghe Lê Vĩnh Thiên nói vậy bàn tay của cô ấy đột nhiên mềm nhũn ra và cô ấy suýt bị rơi xuống!

“Hộ soái, không có căn cứ thì anh không thể sỉ nhục người khác!” Lại Nhi nói, cô ấy không ngờ Lê Vĩnh Thiên lại cho rằng cô ấy đang làm cái loại chuyện đó.

Sau đó cô ấy nói thêm: “Tôi không có bạn trai, vậy làm sao mà tôi có thể làm điều đó với một người đàn ông được? Nếu tin đồn này lan ra, làm sao tôi có thể kết hôn với một người trong tương lai được?”

Advertisement

“Vậy cô hãy thành thật nói cho tôi biết bây giờ cô đang làm gì? Đây là mệnh lệnh và cô phải nói sự thật, không được nói dối, nếu cô che giấu sự tình thì tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cô!” Lê Vĩnh Thiên nói bằng giọng điệu ra lệnh.

Khi Lại Nhi nghe Lê Vĩnh Thiên nói điều này, cô ấy cuối cùng cũng không dám che giấu nữa nên cô ấy chỉ đành nói sự thật: “Báo cáo hộ soái, tôi đang leo lên vách đá của động Chuột Bay nên mới thở gấp như vậy!”

“Không phải cô đang đi cứu em gái của Triệu Đình Vũ sao? Tại sao lúc này cô lại có hứng thú chạy tới động Chuột Bay?” Lê Vĩnh Thiên có chút tức giận nói.

Advertisement

“Em gái của Triệu Đình Vũ đang ở trên động Chuột Bay vì vậy tôi mới đi lên đó.” Lại Nhi nói.

“Cái gì cơ? Tại sao em gái của Triệu Đình Vũ đang ở trên động Chuột Bay?” Lê Vĩnh Thiên kinh ngạc hỏi.

Là người của thành Đà Lạt nên đương nhiên anh biết động Chuột Bay nằm ở ngoại ô thành.

“Triệu Vũ Ngọc bị người của điện Thiên Cang bắt cóc và người của điện Thiên Cang đã yêu cầu Triệu Đình Vũ phải mang đao phổ Càn Khôn Thất Đao đến để đổi lấy em gái.” Lại Nhi nói.

Lê Vĩnh Thiên nghe vậy lại càng sửng sốt, anh tức giận hỏi: “Cảy ra chuyện lớn như vậy tại sao cô không nói cho tôi biết?”

“Là Triệu Đình Vũ không cho tôi nói, anh ấy không muốn liên lụy đến anh và cũng sợ rằng anh sẽ đi vào chỗ chết vì vậy mới không cho tôi nói với anh.” Lại Nhi nói.

“Triệu Đình Vũ lấy đao phổ Càn Khôn Thất Đao để đổi lấy em gái sao?” Lê Vĩnh Thiên hỏi.

“Không có, anh ấy lo rằng sau này anh sẽ không đấu lại được người của điện Thiên Cang nên sẽ không đưa đao phổ Càn Khôn Thất Đao cho họ nên anh ấy chỉ đành tự mình đi đến cứu em gái nên bây giờ có lẽ anh ấy đang đánh một trận đẫm máu với người của điện Thiên Cang trong động Chuột Bay.” Lại Nhi nói.

“Vậy cô mau đi lên để giúp Triệu Đình Vũ đi, tôi sẽ nhanh chóng đến cứu cô!” Lê Vĩnh Thiên dứt khoát nói.

“Hộ soái, người của điện Thiên Cang chắc chắn đã bố trí mai phục ở trong động Chuột Bay rồi, vậy nên anh đừng đến đây!” Lại Nhi nói.

“Không được, tôi không thể thấy chết mà không cứu được, tôi không nói nhiều với cô nữa!” Lê Vĩnh Thiên nói xong liền cúp điện thoại.

Lại Nhi cũng biết mình không thể ngăn Lê Vĩnh Thiên đến động Chuột Bay để cứu người nên đành bỏ điện thoại lại vào túi quần, sau đó dùng hai tay nắm lấy tảng đá và dùng lực lật mạnh lên, cả hai chân đứng trên tảng đá.

Lại Nhi đứng trên tảng đá, thở mấy hơi rồi tiếp tục leo lên.

……

Lê Vĩnh Thiên biết em gái của Triệu Đình Vũ gặp chuyện không may liền đem theo thần kiếm Tiểu Thính Vũ Lâu đi ra ngoài.

“Vĩnh Thiên, anh định làm gì vậy?” Chu Nhược Mai thấy Lê Vĩnh Thiên cầm kiếm đi ra ngoài liền hỏi.

“Triệu Vũ Ngọc bị người của điện Thiên Cang bắt cóc rồi, anh đi cứu cô ấy đã.” Lê Vĩnh Thiên thành thật nói.

“Cái gì cơ? Triệu Vũ Ngọc bị người của điện Thiên Cang bắt cóc sao?” Chu Nhược Mai kinh ngạc hỏi.

“Đúng vậy, bây giờ Triệu Đình Vũ đang đi cứu em gái nên anh phải đi cứu anh ấy.”  Lê Vĩnh Thiên nói.

“Sao anh lại biết chuyện này?” Chu Nhược Mai hỏi.

“Là Lại Nhi nói cho anh biết, bây giờ cô ấy cũng đang đi cứu Triệu Vũ Ngọc.” Lê Vĩnh Thiên nói.

“Người của điện Thiên Cang đang giữ Triệu Vũ Ngọc ở đâu vậy?” Chu Nhược Mai hỏi.

“Họ đã bắt Triệu Vũ Ngọc đến động Chuột Bay.” Lê Vĩnh Thiên nói.

“Để em đi cùng anh đến động Chuột Bay để cứu Triệu Vũ Ngọc.” Chu Nhược Mai không yên tâm về Lê Vĩnh Thiên nên muốn đi cùng anh.

“động Chuột Bay nằm trong vách núi nên em căn bản là không leo lên nổi nên em đi làm gì? Hơn nữa cứ cho là em biết võ công cho dù có lên được động Chuột Bay cũng chỉ thành gánh nặng của bọn anh thôi. Em không đi để gây rói chính là sự giúp đỡ lớn nhất cho bọn anh rồi.” Lê Vĩnh Thiên nói.

Những lời này của Lê Vĩnh Thiên tuy có chút khó nghe nhưng Chu Nhược Mai biết rằng đây là sự thật nên cũng không bận tâm.

“Vậy anh nhớ phải cẩn thận, nhất định phải đưa được Triệu Vũ Ngọc trở về. Bọn anh có ít người nên nhất định phải an toàn mà trở về.” Chu Nhược Mai nói.

“Anh sẽ đưa họ trở về an toàn, em yên tâm đi.” Thời gian không còn nhiều nên Lê Vĩnh Thiên vừa nói xong liền đi luôn.

Sau đó Lê Vĩnh Thiên đặt thanh kiếm Tiếu Thính Vũ Lâu lên trên chiếc xe Bugatti Veyron và lái xe ra khỏi nhà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK