Mục lục
Long Uy Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“A lô, trung tướng. A lô, trung tướng. Anh sao thế? Anh rốt cuộc làm sao thế?” Tướng địch nghe thấy tiếng điện thoại rơi xuống đất thì nghĩ rằng phía Arnold xảy ra chuyện gì đó nên không ngừng hỏi.

Advertisement

Arnold nhặt điện thoại lên, nói: “Tôi không sao, các cậu nhất định phải giữ vững phòng tuyến bờ biển, đợi viện quân của chúng ta theo đường thủy tới, nếu không phòng tuyến bờ biển mà không giữ được thì viện quân của chúng ta không có cách nào lên bờ.”

“Trung tướng, phía bên chúng tôi sắp chống cự không nổi nữa rồi, anh có thể phái quân tới chi viện cho chúng tôi được không?” Tướng địch nói.

Advertisement

“Tôi bây giờ đến bản thân còn khó bảo toàn, làm sao mà chi viện được cho cậu cơ chứ?” Arnold vốn định huy động tướng địch ở phòng tuyến bờ biển điều quân binh tới chi viện cho mình, không ngờ rằng đối phương lại muốn mình phái quân chi viện cho hắn.

“Thế tiến công của quân địch vô cùng mãnh liệt, nếu không có tiếp viện e là chúng tôi không kiên trì được bao lâu nữa.” Tướng địch lo lắng nói.

“Bằng mọi cách nhất định phải giữ vững trận địa, quyết chiến tới cùng nếu không sẽ xử theo quân pháp.” Arnold nói xong, đùng một tiếng, cúp điện thoại.

Sau đó, Arnold lập tức gọi điện thoại cho quốc vương của nước Liệp Ưng.

Sau khi đã kết nối được điện thoại, Arnold nói: “Quốc vương, quân địch của Long Quốc đã tiến công mãnh liệt, tôi sắp không chống đỡ nổi nữa rồi, bao giờ thì liên minh Thiên Hạ mới phái binh tấn công Long Quốc đây?”

“Tôi vừa mới thúc giục phía liên minh Thiên Hạ rồi, nhưng thái độ của phía liên minh Thiên Hạ lại rất mập mờ, dường như họ không muốn phái binh tấn công Long Quốc?” Quốc vương nói.

“Sao cơ? Long Quốc làm trái với quy định của liên minh Thiên Hạ, ngang nhiên sử dụng vũ khí có tính hủy diệt mạnh, tại sao liên minh Thiên  Hạ lại không phái binh tấn công Long Quốc cơ chứ?” Arnold hỏi một cách đầy kinh ngạc.

“Thủ lĩnh nói rằng Long Quốc là khu vực biển dùng để thử nghiệm loại hình hỏa tiễn mới của họ, không được tính là làm trái với quy định của liên minh Thiên Hạ, vì vậy không thể phái binh tấn công.” Quốc vương nói.

“Toàn bộ tàu chiến liên hợp của chúng ta đã bị phá hủy bởi hỏa tiễn Thần Long của Long Quốc rồi, như vậy còn không được tính là vi phạm quy định của liên minh Thiên Hạ ư, thế nào thì mới được gọi là vi phạm quy định của liên minh Thiên Hạ cơ chứ?” Arnold nói.

“Cái chính là vì Long Quốc thử nghiệm loại hình hỏa tiễn mới trên chính khu vực biển của chúng, mà chúng ta thì lại xâm phạm khu vực biển của Long Quốc, có khác gì mời chúng nổ tàu của chúng ta đâu, nên chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay mà chấp nhận thôi.” Quốc vương cũng rất bất lực.

“Long Quốc mượn danh thử nghiệm loại hình hỏa tiễn mới, mà mục đích thực sự là dùng hỏa tiễn với sức hủy diệt lớn để phá hủy tàu chiến của chúng ta, đây là điều rất rõ ràng, liên minh Thiên Hạ chẳng nhẽ lại không nhìn thấu việc này sao?” Arnold tức giận nói.

“Liên minh Thiên Hạ đương nhiên biết mục đích thực sự của Long Quốc, nhưng ta cũng không thể hiểu được tại sao liên minh Thiên Hạ lại không phái quân tấn công Long Quốc, có lẽ đến liên minh Thiên Hạ cũng phải e sợ Long Quốc chăng?” Quốc vương nói.

“Sao cơ? Liên minh Thiên Hạ lại phải e sợ Long Quốc sao?” Arnold lại một lần nữa kinh ngạc.

“Đúng thế, theo như thông tin mà đại biểu của nước Liệp Ưng chúng ta ở liên minh Thiên Hạ truyền về thì thủ lĩnh của liên minh Thiên Hạ đã bị Long chủ của Long Quốc đe dọa rồi.” Quốc vương nói.

“Thủ lĩnh sao có thể bị Long chủ đe dọa cơ chứ?” Arnold hỏi.

“Long chủ nói rằng Long Quốc vẫn còn rất nhiều loại hình vũ khí mới tương tự như hỏa tiễn Thần Long chưa đưa vào thử nghiệm, nếu như liên minh Thiên Hạ dám phái binh thì Long Quốc sẽ thử xem liệu uy lực của những loại hình hỏa tiễn mới này lớn tới mức nào.” Quốc vương nói.

“Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao đây? Phía tôi một mình xâm nhập đang bị quân địch của Long Quốc bao vây tấn công, nếu như liên minh Thiên Hạ không phái binh tới thì chúng tôi gắng gượng không bao lâu nữa cũng sẽ bị tiêu diệt hết mất.” Arnold nói.

“Cậu là chiến thần bất bại của nước Liệp Ưng chúng ta, cậu chắc hẳn phải có cách nào đó chứ?” Quốc vương nói.

“Mặc dù tôi là chiến thần bất bại nhưng đâu phải là thần tiên, bị bao nhiêu quân địch bao vây tấn công như thế tôi làm sao có thể đẩy lùi quân địch được cơ chứ? Nếu liên minh Thiên Hạ đã không chịu phái binh thì ngài hãy phái quân binh của chúng ta tới chi viện cho tôi đi.” Arnold nói.

“Nếu như chúng ta phái thêm quân binh thì khi đi qua khu vực biển phía Nam chắc chắn bên phía Long Quốc sẽ diễn lại trò cũ, lại một lần nữa cho thử nghiệm loại hình hỏa tiễn mới của chúng, phái bao nhiêu binh chúng hủy diệt bấy nhiêu.” Quốc vương nói.

“Quốc vương, tôi là chiến thần số một của Liệp Ưng, nếu như tôi chết sẽ là một tổn thất vô cùng lớn cho Liệp Ưng, lẽ nào ngài định trơ mắt thấy chết không cứu sao?” Arnold nói.

“Không phải tôi không muốn cứu, mà nó đã vượt ngoài tầm với của tôi, muốn cứu cũng không thể cứu được, tôi lực bất tòng tâm.” Quốc vương nói.

“Vậy thì ngài mau chóng liên lạc với nước Sư Quốc, nước Lang Quốc, nước Dẫn Dao nhờ bọn họ đồng thời phát động tổng tấn công Long Quốc từ phía Bắc, phía Tây, phía Đông, để giảm bớt áp lực cho phía tôi.” Arnold nói.

“Được, tôi sẽ cố gắng thử xem sao.” Quốc vương cũng thấy rằng đây là biện pháp cuối cùng rồi, anh ta cũng không muốn mất đi một chiến thần như Arnold.

Sau khi cúp điện thoại, quốc vương lập tức liên lạc với quốc vương của các nước Sư Quốc, nước Lang Quốc và nước Dẫn Dao, nhờ bọn họ phát động tổng tấn công Long Quốc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK