Lê Uy Long lập tức bật dậy, nhảy lên không trung.
“Pằng pằng Pằng......”
Một loạt tiếng súng vang lên, bọn lính bắn thuê đã bắt đầu nổ súng.
Nhưng Lê Vĩnh Thiên đã nhảy lên, đường đạn bay dưới chân anh.
Lưu Bảo Thông thấy bọn chúng nổ súng tập thể vào Lê Uy Long, nháy mắt kinh ngạc, lại vội vàng phóng kim châm bạc.
Những người đang núp xem ở phía xa, thấy mấy người nước ngoài nổ súng với Lê Uy Long thật, đều bị doạ cho hét chói tai.
Lúc này, một tên lính đánh thuê phản ứng nhanh thấy Lê Uy Long nhảy lên trên, lập tức chỉa súng ngắm trúng vào Lê Uy Long.
Mà ngay lúc này, một loạt ánh bạc bay qua, đâm vào tay của tên lính đánh thuê đang ngắm bắn Lê Uy Long.
“A—" Tay của tên lính đánh thuê ghim đầy kim châm bạc, lại thêm một tiếng hét sợ hãi, tay phải không động đậy được, súng trong tay lại rơi xuống.
Những tên lính đánh thuê khác thấy đồng bọn của mình bị đánh lén, kinh ngạc trong nháy mắt, lần lượt nhìn về hướng bay của kim châm bạc.
Sau đó, thấy một bác sĩ nam mặc đồ trắng đứng đó không xa, bọn chúng liền biết những kim châm bạc bay ra từ trong góc tối do bác sĩ này phóng ra!
Nên, hai trong số bọn chúng liền chuyển hướng súng, nhắm vào Lưu Bảo Thông, ba người khác vẫn chỉa súng vào Lê Uy Long, chuẩn bị nổ súng.
Lúc này Lưu Bảo Thông cũng không kịp phóng thêm châm nào nữa, nhưng anh ấy cũng không trốn tránh, mà vẫn đứng chờ bọn chúng nổ súng.
Bởi vì anh ấy biết, nếu anh ấy chạy đi, bọn chúng sẽ tiếp tục tập trung họng súng vào Lê Uy Long.
Anh ấy phải dời bớt lực chú ý của bọn chúng, để nới chút thời gian cho Lê Uy Long.
Vì Lưu Bảo Thông vừa phóng kim châm, đã giải quyết một hồi nguy hiểm giùm Lê Uy Long, lúc này anh đang đáp xuống từ không trung, đáp trên đầu bọn lính đánh thuê.
“Bốp bốp!” Lê Uy Long thấy có hai tên lính bắn thuê muốn nổ súng bắn Lưu Bảo Thông, anh dạng hai chân ra đá vào đầu hai tên lính đánh thuê sắp nổ súng.
“A! A!” Hai tên lính đánh thuê kia bị Lê Uy Long đá trúng đầu, hét lên thảm thiết, bay ra đằng sau.
Sau khi Lê Uy Long đá bay hai tên lính đánh thuê, bản thân anh cũng ngã xuống đất, vừa lúc ngã xuống trước mặt ba tên lính đánh thuê không bị thương còn lại.
Ba tên lính đánh thuê còn lại sau một hồi kinh ngạc, lại chuyển hướng họng súng ngay lập tức, nhắm vào Lê Uy Long.
Người đàn ông để râu và tên lính đánh thuê đằng sau vừa nãy bị Lưu Bảo Thông phóng kim châm ghim vào tay lúc này cũng đã dùng tay trái nhặt súng lên, chuẩn bị nổ súng bắn Lê Uy Long.
Hai tên lính đánh thuê khác vừa nãy bị Lê Uy Long đá bay, lúc này cũng đã đứng lên, cầm súng nhắm thẳng vào Lê Uy Long.
Bọn chúng là lính đánh thuê có kinh nghiệm hơn trăm trận chiến, phản ứng cực kỳ nhanh, chúng cũng đã nhận ra Lê Uy Long là cao thủ, bác sĩ phóng kim châm cũng là cao thủ.
Vì thế, chúng phải đánh nhanh thắng nhanh, đánh chết Lê Uy Long đứng ngay trước mắt trước, sau đó mới xử lí tên bác sĩ phóng kim châm.
Lúc này Lưu Bảo Thông đã dấu kim châm trong tay, nhưng thấy nhiều người cùng lúc chỉa súng vào Lê Uy Long, anh ta cũng không biết nên đánh lén ai trước.
Lê Uy Long bị vây giữa đám lính đánh thuê, trong chốc lát bốn phía đều là kẻ địch.
Tô Ánh Mỹ, Lê Hồng Ngọc và Kiều Vy thấy Lê Uy Long bị bao vây, đều bị doạ đến mặt trắng bệch.
Mà ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, Thiên Thành đã cùng Hà Ngọc Lan và đội đặc chủng tinh anh tiến vào.
Thiên Thành và Hà Ngọc Lan cùng đội đặc chủng tinh anh vừa đến đã thấy Lê Uy Long bị bảy người nước ngoài chỉa súng vào người, toàn bộ cảm thấy kinh sợ.
Vì Lê Uy Long bị vây ở giữa, Thiên Thành và Hà Ngọc Lan không ai dám nổ súng. Vì họ sợ sẽ bắn trúng Lê Uy Long.
Danh Sách Chương: