Mục lục
BẢO BỐI CỦA TÔI LÀ EM
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Xa tôi hơn 10 năm, cũng đã quen được bao nhiêu cô rồi nhỉ? ” Baldric gằn giọng, tức tối cầm hộp quà quăng thẳng lên bàn đựng quà khiến tất cả mọi người đều nhìn vào Baldric. Joule William thì đang xem xem ai lại to gan đến mức làm loạn tại bữa tiệc của ông, hóa ra là.. một người không thể đụng nha..!



“ Ngài Ethelbert, tôi lại không biết ngài cũng có ở đây, thế mà tôi lại không ra nghênh đón.. Thật là thất lễ quá..! ” Ông Joule William vài giây trước vẫn còn đang nhăn mặt thì vài giây sau liền thay đổi hẳn, đây là sức mạnh của đồng tiền sao?



“ Hừ, tưởng thế nào hóa ra gia tộc William cũng chỉ có thế. ” Baldric Ethelbert không hề để tâm đây là đâu, là sân nhà ai là đất người nào, ngông cuồng ngạo mạn nói mà không nể mặt bất kỳ ai. .
truyện kiếm hiệp hay



“ Đúng đúng, ngài nói gì cũng đúng cả! ” Ông Joule William kìm nén cơn tức giận lại, bình tĩnh tươi cười như không có việc gì xảy ra. Vì ông thấy nếu như chỉ vì một câu nói mà dẫn đến hai gia tộc mâu thuẫn thì đấy là một điều không tốt cho ông.



“ Hừ. ” Baldric Ethelbert lại một lần nữa thể hiện thái độ không vui, đừng có trách tại sao Baldric lại có thái độ làm khó như thế! Có trách thì trách anh đang không vui!



Ken nhìn một màn đặc sắc này chỉ có thể nghĩ được một câu! /Đúng là đồ ngang tàn phách lối mà!/ Ken nghĩ.



Dĩ nhiên Baldric Ethelbert phách lối, ngông cuồng không kiêng dè bất cứ ai trong bữa tiệc này cũng không phải không có lí do, tất cả là vì gia tộc Ethelbert vốn dĩ đứng đầu trong tất cả gia tộc ở Mỹ với sự lâu đời và kinh tế phủ khắp cả Mỹ chưa kể ở tầm quốc tế.



“ Mời ngài Ethelbert ngồi đây, mời cả cậu Ken nữa. ” Ông Joule William đã hết sức nhân nhượng, vì một tương lai không vướng vào bất cứ một rắc rối nào nên ông chỉ có thể khiêm nhường với những người có quyền lực hơn mình. Nhưng ông không biết rằng, từ lúc ông để chỗ ngồi cho Ken cách xa Baldric thì ông đã bị ghét rồi!



Mặc kệ chỗ đã được sắp xếp, Baldric đứng dậy bước lại gần Ken, dĩ nhiên rất nhanh đã có người đẩy ghế sang cho anh.



“ Đây là muốn gì đây? Ngồi bên đấy không được à? Sao lại phải nhích mông qua đây thế? Thiếu hơi tôi thì anh chết à? ” Ken bất mãn nói, cái tên này cứ như thiếu mẹ thì khóc chết vậy ấy!



“ Ừ. ” Baldric không chút gì ngượng ngùng, nói rõ.



Vậy.. Vậy mà ừ rồi? Chuyện lạ có thật? Ông Joule William quá bất ngờ cho việc này, ai đời lại không biết người thừa kế và nắm quyền gia tộc Ethelbert là một người tùy hứng cơ chứ? Động tí lại chết như chơi! Không chỉ một mình ông Joule William bất ngờ mà ngay cả những người xung quanh cũng há mồm vì kinh ngạc.



“ Họ bị sao thế? ” Ken thì có vẻ không kinh ngạc như thế, phải chăng vì cậu đã quen rồi? Đúng thế! Việc này Ken vốn đã quen từ sớm, không còn có dáng vẻ ngạc nhiên bất cần đời như trước và thay vào đó là một gương mặt thờ ơ và làm ngơ với mọi thứ!



“ Từ khi nào mà cậu lại để ý đến quần chúng hơn cả tôi thế? Cậu chưa bao giờ hỏi tôi bị sao thế! Tôi trong mắt cậu còn không bằng một quần chúng ăn dưa à? ” Baldric bất mãn trước sự đáng ghét của Ken, sao không thể để ý Baldric một chút cho anh vui chứ? Một chút thôi cũng không được sao?



“ Được! Thế anh bị làm sao? ” Ken nói cho vừa lòng ai đó, nghiến răng ken két..



“ Tôi chẳng bị làm sao. ” Baldric hất mặt nói, Ken nghe mà không biết trả lời sao, câu trả lời cụt ngủn và khó ưa gì thế này?



“ Ờ. ” Ken không mấy quan tâm lắm, trả lời vu vơ cho có lệ.



“ Có thể là.. Bị thích cậu rồi.. ” Baldric ghé sát tai Ken thì thầm, xong còn dùng lưỡi liếm vào tai Ken.



“ Làm cái gì thế? ” Ken hét lên trong lúc Joule William đang nói và giao quyền thừa kế cho Davis William, vì tiếng hét đó mà Ken đột nhiên trở thành tâm điểm của tất cả mọi người khiến cậu ngượng đỏ mặt.



“ Xấu hổ chết được! Tại anh hết! ” Ken vừa nói nhỏ vừa nhéo mạnh vào tay Baldric, thiết nghĩ Baldric sẽ không vui và chán ghét các kiểu nhưng không, anh còn cười hí hửng, không biết xấu hổ nói: “ Đây có được gọi là nhéo yêu không? ”



“ Không! ” Ken thẳng thừng trả lời, nhéo yêu cái con khỉ đấy! Đồ mặt dày vô liêm sỉ, sao cứ y hệt Hàn Tử Mặc ấy nhở? Mấy tên giỏi giang cuồng giết người, trong mắt người khác là một đại ma vương không hơn không kém đều có cái tính bệnh hoạn này sao? Ken cuối cùng cũng hiểu được chị dâu thật sự quá kiên nhẫn khi yêu được Hàn Tử Mặc mà không một lời oán trách!



“ Vậy sao? Tôi chỉ hỏi thôi, cậu việc gì phải làm quá lên như thế? Hay là đang gian dối để che giấu sự thật? ” Baldric lại một lần nữa bẻ cong lời nói của Ken khiến cậu không còn bất cứ một lời nào để nói.. Thật sự là cạn ngôn mất rồi!



“ Anh..! Chính là cái tên đáng ghét chuyên bẻ cong và lèo lái chữ nghĩa của tôi đi theo một hướng hoàn toàn sai lệch! Bắt đền đấy có tin không? ” Ken không còn bất kỳ lời nào để nói, nếu tiếp tục bẻ cong nữa thì quỳ lạy xin thua!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK