“ Tử Mặc, ngoan nào. Em xin lỗi nhưng em có việc rất quan trọng muốn nói với Quỷ Y. Anh về nhà để Killian rửa vết thương đi có được không? ” Huyền Thiên Băng cảm thấy Hàn Tử Mặc ăn mềm không ăn cứng, cô chỉ còn cách dỗ ngọt hắn mà thôi. Ngoài cách này ra Huyền Thiên Băng hoàn toàn không biết làm sao cho cái tên chúa ghen tuông này đồng ý nữa.
“ Không. Anh muốn em cơ! Tên đó thì quan trọng gì hơn anh chứ? Chẳng lẽ hắn là tiểu bạch kiểm mà em nuôi à? Hứ! ” Hàn Tử Mặc tức giận nói, IQ lẫn EQ của hắn như biến đi mất hết vậy. Giờ hắn cứ như một đứa con nít giận thì dỗi mà vui thì cười và đặc biệt suốt ngày quấn lấy Huyền Thiên Băng.
* Khụ.. khụ. hụ.. * Quỷ Y như ngã khụy xuống..
“ Quỷ Y! Hàn Tử Mặc anh đừng như thế được không? Bây giờ em đang rất gấp nên anh về trước đi. Em xin lỗi, em sẽ nhận lỗi với anh sau. ” Huyền gấp rút nói, tình trạng của Quỷ Y ngày một tệ hơn, cô không thể cứ ở nơi này đôi co với Hàn Tử Mặc mãi được, cần phải nói chuyện riêng với Quỷ Y mới được!
“ Em! Đi về. ” Hàn Tử Mặc quay lưng đi về phía chiếc trực thăng mà Killian đã chuẩn bị, tất cả thuộc hạ của hắn cũng dần tản đi hết. Rồi nơi này hoàn toàn không còn ai ngoại trừ Quỷ Y và Huyền Thiên Băng.
“ Giúp anh.. Ngồi. ” Quỷ Y ôm ngực thở dốc, nghe Quỷ Y nói, Huyền Thiên Băng nhanh tay đỡ Quỷ Y ngồi xuống một gốc cây gần đó.
“ Nói đi. ” Huyền Thiên Băng không nhanh không chậm nói, vốn dĩ cô có một chút sợ Quỷ Y nhưng ở tình cảnh này thì Huyền Thiên Băng hoàn toàn không một chút sợ sệt lên giọng chất vấn.
“ Khôn..g sao. Chỉ cần nghỉ một.. chút là khỏi. ” Quỷ Y mệt mỏi thả lỏng người, toàn thân yếu ớt dựa vào gốc cây.
“ Không sao? Nghỉ một chút là khỏi? Anh đang lừa đứa trẻ 3 tuổi à? Độc trong cơ thể của anh vẫn chưa hết phải không? ” Huyền Thiên Băng cau mày hỏi.
“ Khỏi rồi. ” Quỷ Y trả lời, giọng của anh yếu đến mỏng manh tựa hồ như một hạt cát dễ dàng bị thổi bay bởi một luồng gió nhẹ.
“ Nói thật, đừng bắt em dùng biện pháp mạnh. Việc này không thể đùa được đâu. ” Huyền Thiên Băng nghiêm túc nói.
“ Vẫn còn. ” Quỷ Y trả lời, con mắt của anh giờ cứ mơ hồ không rõ, hình ảnh của Huyền Thiên Băng cũng dần mờ ảo.
“ Có mang thuốc không? ” Huyền Thiên Băng đau đầu hỏi.
“ Không. ”
Huyền Thiên Băng lấy một vài mảnh thủy tinh vụn ở dưới đất lấy lên rạch một đường vào tay cô, xong để máu nhiễu giọt đưa cho Quỷ Y, nói: “ Uống đi. ”
“ Nhưng.. ”
“ Không nhưng nhị, uống mau. Nếu không em sẽ để nó chảy tới khi cạn! ” Huyền Thiên Băng uy hiếp.
* Ực.. * Quỷ Y uống một ít máu của cô vào xong liền cảm thấy đỡ hơn rất nhiều. Vốn dĩ máu của Huyền Thiên Băng không phải thuốc giải hay là máu đặc biệt gì cả mà là do cơ thể Quỷ Y có chút đặc biệt, không hiểu vì sao máu cô lại có thể kìm hãm được chất độc trong người Quỷ Y.
Huyền Thiên Băng để cho Quỷ Y nghỉ ngơi một lát, sau cô lại nói: “ Đỡ hơn rồi chứ? Vậy nên đây là lí do anh rời đi 4 năm? ”
“ Không hẳn, đó chỉ là phụ thôi. Mục đích chính của anh là tìm thảo dược thích hợp. ” Quỷ Y lắc đầu nói.
4 năm trước, cô cùng Quỷ Y đã nghiên cứu ra thuốc giải cho Quỷ Y. Tuy không biết có thành công hay không nhưng Quỷ Y đã nói độc trong người anh đã tiêu tán hoàn toàn, Huyền Thiên Băng lúc ấy cũng không mấy tin tưởng nhưng đến ngày 14 hằng tháng độc sẽ phát nhưng nó lại không hề phát khiến Huyền Thiên Băng tin tưởng Quỷ Y nói thật nên cô cũng không mấy để tâm đến. Giờ thì hay rồi, độc không những không hết mà còn trở nặng hơn.
“ Viên thuốc đó không có tác dụng? ” Huyền Thiên Băng đang hỏi về viên thuốc 4 năm trước kia.
“ Áp chế được 4 phần, thay vì 14 hằng tháng thì đổi thành đầu tháng 1, 3, 6, 9, 12. ” Quỷ Y trả lời.
“ Có mang ống nghiệm không? ” Huyền Thiên Băng hỏi.
“ Có một cái, làm gì? ” Quỷ Y vừa trả lời vừa lấy một cái ống trong túi áo ra. Ngay lập tức bị Huyền Thiên Băng cướp lấy. Vết cắt khi nãy máu vốn đã khô nên Huyền Thiên Băng lại rạch thêm một đường nữa, lần này còn sâu hơn lần trước rất nhiều, cô để máu chảy vào ổng nghiệm.
“ Làm gì thế? Dừng ngay! ” Quỷ Y tức giận muốn quăng ống nghiệm thì bị Huyền Thiên Băng cản lại.
“ Ngồi im. ” Huyền Thiên Băng lạnh giọng, Quỷ Y sau khi nghe được thì chỉ biết nghiến răng nghiến lợi. Ống nghiệm cuối cùng cũng đã đầy máu của Huyền Thiên Băng, cô đóng nắp lại cẩn thận rồi đưa cho Quỷ Y.
“ Lần sau khi phát tác tự điều chế lại rồi uống đi. ”Huyền Thiên Băng nói.
“ Biết rồi, băng vết thương lại đã. ” Quỷ Y cầm lấy tay cô.
“ Không cần, em đi về đây. ” Huyền Thiên Băng nhanh chóng bỏ đi, nếu cô đoán không lầm thì giờ này Hàn Tử Mặc đã quậy banh nhà rồi.. Còn không về nữa sẽ bị hắn nhốt luôn trong nhà quá.
“ À mà có Zack có mua một căn biệt thự ở đây đấy. Nếu anh thích thì cứ ở đi, chìa khóa em để ở trong một cái hộp ở ngoài sân đấy. ” Huyền Thiên Băng nói.