Một chiếc siêu xe đỗ trước cổng, Holly từ trên lầu nhìn xuống.
Ken bước xuống, tháo kính đen, toàn thân rạng ngời: “ Baldric, đây là nơi mà con của Tử Mặc ở hả? ”
“ Ừ, không tin? ”
“ Không phải, chỉ là nơi này cũng lớn như vậy. Thằng bé lại nhỏ thế kia, một mình nó tự sống được sao? ” Ken thấy bất mãn giúp đứa bé mà mình chưa từng gặp. Dù sao thì làm con của Hàn Tử Mặc đâu có dễ, vợ chồng hai người này thật là vô trách nhiệm! Ở nơi khác ân ái lại vứt con tự sinh tự diệt...
Baldric cười nhạt, con của Hàn Tử Mặc nghĩ thế nào cũng không phải đứa trẻ bình thường.
“ Ây do, cũng lâu vậy rồi, thằng bé liệu có sao không chứ? Có đói không nhỉ? Chúng ta có nên đi mua ít thức ăn cho nó không? ” Ken càng nhìn càng nghĩ đến những vấn đề xa hơn, nghĩ thế nào cũng thấy không ổn.
Baldric bất giác cau có, vòng sang nắm lấy tay Ken kéo đi.
Đến trước của, ấn chuông rồi nói: “ Nó cũng không phải con em, lo như vậy làm gì? ”
Vậy mà cánh cửa mở ra, một cậu bé vô cùng khả ái đang nhón chân mở cửa. Cậu ló đầu ra, lộ ra đôi mắt long lanh cùng hàng mi dày, má hồng ửng thật là vô cùng đáng yêu.
Đây, đây là con trai sao? Sao có cảm giác còn xinh hơn con gái vậy? Khác hoàn toàn với lần đầu gặp, thằng nhóc nhìn vô cùng chững chạc uyên thâm. Đây là cùng một người hả? Cũng quá vi diệu đi!- Ken thất thần trước dáng vẻ của cậu nhóc.
“ Ô, hai chú là..? ” Holly ra vẻ bất ngờ, lại nở một nụ cười thân thiện.
“ Chú là bạn của ba ba cháu! ” Ken đang rất vui vẻ, Baldric đứng cạnh cũng bất lực.
“ Vậy sao ạ? ” Nụ cười của Holly ngày một sâu hơn...
“ Đúng vậy! Chúng ta vào... ” *Rầm* Ken đang nói chưa dứt lời thì cửa đóng sầm lại, anh phải tránh.
Thông qua màn hình ở chuông lại nói một câu: “ Xin lỗi chú xinh đẹp, tôi không có ba ba! Lần sau muốn giả danh thì phải chuyện nghiệp một chút a~ ”
“ Chết tiệt! ” Baldric đá một cái vào cửa, khống chế lực vô cùng nhẹ.
“ Không sao chứ? ” Baldric cúi xuống xoa trán cho Ken, ân cần hỏi.
“ Không sao... Thằng nhóc này dữ thật... Còn bảo em giả danh? Chẳng lẽ nó không biết em là ai thật? Quả nhiên cái dáng vẻ khả ái kia chỉ là lừa người! ” Ken có chút không cam tâm, xém tí nữa là u đầu rồi! Con của Hàn Tử Mặc, quả là gen mạnh mà! Danh bất hư truyền!
“ Không đâu, thằng nhóc đó đã nhìn thấy em từ lúc chúng ta mới đến đây rồi. Nếu không thì em nghĩ làm sao có thể trùng hợp đến mức anh vừa bấm chuông là nó mở cửa chứ? Không những thế nó còn biết em là ai nữa cơ đấy, có lẽ là muốn trêu đùa chúng ta. Hừ, còn bày ra bộ dáng đáng yêu. Giả heo ăn thịt hổ! ” Baldric không vui, đường đường là trùm xã hội đen lẫy lừng. Nay bị một thằng oắt đùa cợt? Chuyện này mà truyền ra thì biết giấu mặt vào đâu chứ?
“ Không ngờ luôn... ” Ken thật sự khâm phục Holly rồi đó, trước đây nể nhất Hàn Tử Mặc, bây giờ lại khâm phục thêm con của hắn?
* Rầm! * Cánh cửa hoàn toàn bay ra, Baldric lần này là không khống chế lực rồi.. Ken không quá bất ngờ với việc này dù sao đó cũng là tác phong của Baldric. Giở thói giang hồ mà thôi. Cứ ngỡ hành động này của Baldric sẽ khiến cho thằng nhóc đó bị dọa nhưng không ngờ. .
Truyện Full
Holly ngồi trên thành ghế đung đưa chân, hoàn toàn không chút gì sợ hãi ngược lại còn phấn khởi vẫy tay chào: “ Hi~ ”
“ Thật là, nhóc đừng đùa giỡn với tôi. Trẻ con tôi cũng giết đấy. ” Baldric híp mắt, lộ ra vài phần sát khí. Ken lại không có cảm giác gì lắm, có vẻ như là ở cùng nhau nhiều quá ngay cả sát khí của người ta cũng không sợ nữa rồi!
“ Giết trẻ con? Cũng phải xem đối tượng đã, chú nghĩ.. chú dám giết tôi? ” Holly nở nụ cười khiêu khích, vừa hay mấy hôm nay tâm trạng không tốt. Bây giờ cũng coi như là có trò để chơi rồi. Bị thương càng tốt.. danh ngôn chính thuận đến gặp mamy!
“ Chậc.. Không biết sống chết! ” Baldric vốn không phải là người có kiên nhẫn gì, trước sự khiêu khích hiếm thấy là hoàn toàn không có phòng bị.
“ Anh điên hả? ” Ken đánh Baldric mong muốn anh tỉnh táo một chút, nếu thằng nhóc này thật sự xảy ra chuyện gì... Riêng thế lực của ba nó thôi là đủ dọa người rồi!
“ Em không thấy nó quá đáng?! ” Thật sự rất muốn rút súng một phát bắn chết mà!
“ Haizz, có gia thế.. đúng là không tồi. ” Holly cười cợt, Baldric còn nổi máu điên hơn nữa.
Ken lạnh sóng lưng, kỹ năng kích tướng của thằng nhóc này lợi hại thật! Anh cố gắng vỗ về Baldric, nó nói đúng, có gia thế.. đúng thật là không tồi.
“... ” Baldric lùi về phía sau bình tĩnh lại. Ken bước đến đưa cho Holly một tấm thẻ, nói: “ Đây là đồ ba cháu đưa cho tôi, nhờ tôi đưa hộ cháu. ”
“ Vậy thì phải cảm ơn chú rồi? ”
“ Không cần cảm ơn, chúng ta đi đây. ” Ken mau chóng đẩy Baldric ra ngoài.
“ Cánh cửa kia, chú tự cho người sửa cho tôi đấy! ”
“ Được! ”
“ Chán thật! Nhưng, tôi không có ba ba như chú! ” Holly cầm tấm thẻ, trả lời trước khi Baldric và Ken rời khỏi.
“ Nguy hiểm thật! Thằng nhóc này bao nhiêu tuổi thế? Sắp thành tinh mất rồi! Uy hiếp được cả em, kích anh không còn cái gì luôn! ” Ken thở phào khi ra khỏi nơi quỷ dị đó... Cùng là nhà mà khác biệt quá lớn, chủ quá đáng sợ rồi!
Quả nhiên! Một nhà Hàn Tử Mặc quả là người này đáng sợ hơn người kia mà!