Nơi Hàn Tử Mặc đang nằm cũng thật náo nhiệt, rất nhiều người ra rồi vào. Không lúc nào là yên lặng, tiếng của Killian luôn gấp gáp nặng nề. Huyền Thiên Băng ngồi giữa một không gian không mấy yên tĩnh với Ken. Hai người ngoài mặt bình tĩnh nhưng trong lòng đều đã náo loạn lên hết cả rồi.
Chiếc ghế này cũng thật êm nhỉ? Cô đang tựa người vào nó, như đang muốn trút bỏ bớt nỗi phiền muộn của bản thân. Vậy nhưng trong phút giây nào đó, cô lại nhận ra rằng.. muộn phiền của mình chỉ có mình mới có thể làm tan biến nó, không phải một câu bỏ là nó sẽ biến mất. Đúng là cô rất lo cho Hàn Tử Mặc, dù cô đã từng nói không quan tâm hắn. Trong lòng cô cũng vô cùng khó chịu.. mỗi tội là chưa từng nói ra. Làm sao đây nhỉ?
Nãy giờ Ken cứ mãi miết nhìn xuống đất, thật ra chính là không dám nhìn thẳng. Sợ không nhịn được mà nhìn về phía xa của căn phòng kia. Nếu thế thật thì rất đáng sợ, phi thường đáng sợ... Ken có lẽ sẽ bị máu của Hàn Tử Mặc dọa chết thôi.
Tất nhiên hai người này cho dù lo lắng đến mấy cũng chỉ biết lặng lẽ ngồi chờ. Họ đủ thông minh để hiểu, họ đủ bình tĩnh để chờ. Nhưng họ không đủ kiên nhẫn vì trong kia là bạn thân, là người yêu.
Ken đấm mạnh tay lên mặt kính của bàn khiến nó bị nứt ra. Là không khống chế được bản thân, đấm một cái coi như cũng đỡ hơn rồi đi.
“ Chê chưa đủ nhiều việc sao? ” Huyền Thiên Băng không nhìn sang, chỉ nói.
“ Nhịn không nổi, yên tâm. Killian sẽ không vì cái bàn vỡ mà phân tâm đâu. ” Ken cười, nụ cười không cảm xúc, không phải biểu hiện của niềm vui. Nó xuất hiện trên mặt như thể bổ sung cho một cái gì đó.
“ Tôi lại nghĩ có thể. ”
Một người đàn ông bước ra, trên bao tay vẫn còn vệt máu.
Khi nhìn thấy người đàn ông đó bước tới, cô đã không ngần ngại mà hỏi: “ Phẫu thuật xong rồi sao? ”
“ Vẫn chưa, chỉ là hai người có thể đừng tạo tiếng động lớn được không? Với bác sĩ hay bệnh nhân đều gây phiền phức rất lớn! ”
“ Được. ” Ken trả lời, xem ra nếu nhịn không được thì phải tìm nơi khác giải quyết rồi?
Đã hơn 6 giờ trôi qua mà căn phòng vẫn vậy, Killian chưa từng bước ra.
“ Dạ dày của Mặc thật sự tệ đến mức này sao? ” Huyền Thiên Băng hỏi Ken, trước kia ở cùng vài tháng thì cô cũng biết là dạ dày của Hàn Tử Mặc không được tốt lắm. Cùng lắm là đau bụng thôi chứ cũng không biểu hiện thêm một triệu chứng nặng nào cả.
Ken nhìn chị dâu của mình, lại chẳng biết phải trả lời làm sao. Mang danh là bạn thân nhưng rất ít khi Hàn Tử Mặc chịu chia sẻ việc riêng của hắn với Ken hay Killian. Ngoài trừ việc công ra thì họ hầu như ít gặp nhau để nói việc riêng. Hàn Tử Mặc thì luôn nhốt mình trong phòng làm việc, Ken thì chưa xong việc đã bị Baldric kéo đi. Killian công tác liên miên, còn phải lo cho tình trạng sức khỏe của Hàn Tử Mặc nữa.
“ Thật ra, sức khỏe của Tử Mặc thế nào tôi thật sự không rõ. Nhưng phải nói rằng từ sau khi chị rời đi tên yêu nghiệt Hàn Tử Mặc chưa từng ăn một bữa nào trọn vẹn. Ăn thì cũng chỉ ăn cho có, lại uống rượu cùng đêm dài dai dẳng. Chị cũng biết, bao tử Tử Mặc vốn chính là thứ sắp vứt đi rồi. Tên ngốc đó còn không lượng sức mà suốt ngày tự hành hạ bản thân, không chết cũng uổng. Killian cũng từng nói nếu còn tiếp tục thì từ viêm loét dạ dày sẽ thành thủng dạ dày đấy. ”
“ Nhưng cũng đã hơn 6 tiếng rồi, rốt cuộc họ đang làm cái gì trong đấy chứ? ” Huyền Thiên Băng khó chịu nói, lần trước đã là 13 tiếng rồi. Bây giờ còn muốn cô phải ngồi đây nơm nớp lo sợ bao lâu nữa chứ?
“ Tôi không phải bác sĩ! ” Ken cũng bực bội không kém, đủ thứ chuyện!
Huyền Thiên Băng hít một hơi thật sâu, lấy điện thoại ra gọi cho một người.
- Quỷ Y! Thông thường phẫu thuật dạ dày mất bao lâu? (Băng)
- Nặng hay nhẹ? Bị gì? (Quỷ Y)
- Không biết, có vẻ nặng, bị đau dạ dày. Rất đau. Phải làm phẫu thuật gấp. (Băng)
- Có lẽ là viêm loét dạ dày mạn tính, nặng hơn là gây biến chứng thủng dạ dày với các nhóm người thường xuyên hút thuốc, thường xuyên sử dụng thuốc chống viêm, có tiền sử viêm loét dạ dày, sử dụng các chất kích thích như rượu, bia... Có thể là Hàn Tử Mặc của em bị thủng dạ dày rồi? (Y)
- Em không rõ, anh ấy uống rượu... (Băng?)
- Thật ra nồng độ thấp cũng không nặng đến mức phẫu thuật đâu. (Y)
- Là loại có nồng độ trên 90%... (Băng)
- ...Tên điên đó chưa chết nữa sao? Thần kỳ vậy. Trâu bò ghê. (Y)
- Không đùa! (Băng)
- Tiến hành phẫu thuật càng sớm càng tốt. Khi viêm loét dạ dày tiến triển thành thủng dạ dày cần được mổ trước 12 tiếng, tỷ lệ tử vong 0-0,5%; sau 12 giờ tử vong đến 15%. (Y)
- Vậy điều trị thế nào? (Băng)
- Cũng phải tùy nữa, nếu là điều trị cầm cự thì
trong quá trình chờ đợi những phương pháp chuyên sâu thì có thể áp dụng cách tạm thời để bảo đảm tính mạng cho bệnh nhân. Hút dịch bằng phương pháp đặt xông dạ dày và truyền dịch kèm kháng sinh liều cao để ngăn chặn nhiễm khuẩn.
Việc phẫu thuật khâu vết thủng như thế nào là phụ thuộc vào tính chất của vết thủng. Với những vết thủng còn non thì tiến hành rất dễ dàng. Nếu vết thủng lâu ngày, chai cứng thì đòi hỏi kỹ thuật khâu đặc biệt thận trọng hơn. Cần đặt mũi kim trên phần làm mềm ở xa vết chai cứng, hoặc cắt bỏ vết chai cứng rồi khâu 2 lớp với lớp ngoài dùng chỉ lanh và lớp trong dùng chỉ catgut... Cắt bỏ một phần dạ dày... thôi, có nói nữa em cũng không hiểu. Cứ chờ người phẫu thuật cho chồng em ra đi rồi nói! Đừng gọi, anh đang bận việc.