Mục lục
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đương nhiên, Cố Nhược Vân không muốn trợ giúp Phong Ngọc Thanh cũng không đại biếu nàng sợ Phong Tiêu Tiêu, chỉ là không muốn trêu chọc phiền toái mà thôi! Nếu đổi thành là sư phụ hoặc đám người Dạ Nặc, nàng sẽ cố hết sức trợ giúp bọn họ!

“ Như vậy đủ rồi, như vậy đủ rồi!”

Phong Ngọc Thanh kích động đầy mặt, chỉ cần có cơ hội khôi phục thực lực, hắn liền có hy vọng chiến thắng Phong Tiêu Tiêu.

Hắn tuyệt đối sẽ không để Phong Cốc nằm trong tay nữ nhân kia.

“ Vậy ngươi chờ ta trở về, ta sẽ đi tìm ngươi.”

Cố Nhược Vân dừng một chút, quay đầu nói với Phong Ngọc Thanh: “ hơn nữa, chuyện ta giúp ngươi khôi phục thực lực, ngươi không được nói cho bất cứ kẻ nào!”

“ Ta hiểu rõ.”

Phong Ngọc Thanh hung hăng gật gật đầu, kích động nói: “ Ngươi yên tâm, ta sẽ không để bất cứ kẻ nào biết, bao gồm phụ thân ta.”

Nghe vậy, Cố Nhược Vân mới khẽ cười một tiếng, chợt hướng bên trong di tích đi đến.

Phía trên một tòa tế đàn thần thánh, điêu khắc một con rồng, con rồng kia thoạt nhìn rất là uy nghiêm không thể xâm phạm.

Cố Nhược Vân đi đến bên cạnh tế đàn, là lúc âm thanh kia lại lần nữa vang lên: “ Truyền thừa ở chỗ này! Kỳ thật ngươi là người thứ hai tiến vào nơi này, chuyện đã xảy ra thật lâu vào lúc trước, lâu đến nỗi ta cũng quên mất, buồn cười chính là nhân loại kia vọng tưởng tiếp nhận truyền thừa của ta, cuối cùng kết cục đó là nổ tan xác mà chết.”

“ Ngươi đến từ Long tộc?”

Cố Nhược Vân nhìn về pho tượng được bày biện trên tế đàn, trầm giọng hỏi.

“ Không sai, ta là tổ tiên Long tộc, không biết từ sau khi ta đi về cõi tiên, hiện giờ Long tộc như thế nào.”

Âm thanh kia phát ra một tiếng cảm thán: “ Nha đầu, nếu ngươi rời khỏi nơi này, hãy giúp ta đi gặp con cháu Long tộc, xem như truyền thừa là thù lao.”

“ Được.”

Cố Nhược Vân trầm giọng gật gật đầu: “ Chờ ta làm xong mọi việc, ta sẽ đi Long tộc giúp ngươi một chuyến.”

“ Vậy đa tạ,” tổ tiên Long tộc cười một tiếng, “ Nha đầu, ta cảm nhận được trên người ngươi có hơi thở linh thú, ngươi hãy để linh thú xuất hiện đi, một linh thú cũng có thể tiếp nhận truyền thừa.”

Cố Nhược Vân trầm ngâm nủa ngày, hỏi: “ Linh thú cũng phân chia chủng tộc, vậy truyền thừa có phân chia theo chủng tộc không?”

“ Nếu ta lưu lại là huyết mạch truyền thừa, cũng chỉ có con cháu dòng chính Long tộc chúng ta mới hưởng thụ được, bất quá hiện tại ta lưu lại cũng chỉ là lực lượng mà thôi, còn nữa ta phải nhắc nhở ngươi một câu, lực lượng truyền thừa của ta không phải ở thời kỳ đỉnh cao nhưng cũng rất cường đại! Chỉ một linh thú sợ là không chịu nổi, nếu truyền thừa thất bại chắc chắn nổ tan xác bỏ mình, ngươi phải chuẩn bị râm lý thật tốt.”

Sau khi nghe tổ tiên Long tộc nói, Cố Nhược Vân cười khẽ ra tiếng: “ Ta hiểu rồi, ta liền để cho bọn họ đi ra tiếp nhận truyền thừa.”

Xôn xao!

Giọng nói nàng rơi xuống, nháy mắt xuất hiện thêm vài đạo thân ảnh bên cạnh nàng …

Tử Tà, Tuyết Lang Bao Bao, Viêm, còn có tứ đại thần thú Thanh Long …

Tổ tiên Long tộc rõ ràng đã bị kinh hách, nói biết nói cái gì, thật lâu sau mới phát ra một tiếng than nhẹ: “ Nha đầu, linh thú này của ngươi ….có phải hơi nhiều hay không? Không chỉ có tứ đại thần thú, ngay cả thượng cổ phượng hoàng Tử Tà đều đi theo ngươi ….”

“ Hiện tại, đồng bạn ta có thể tiếp nhận truyền thừa không?” Cố Nhược Vân ngẩng đầu nhìn một mảnh hư không phía trên, hỏi.

“ Có thế.”

Tổ tiên Long Tộc cảm thán một tiếng: “ Hiện tại ngươi có thể để bọn họ tiếp nhận truyền thừa, lục lượng của ta cũng không đến nỗi lãng phí, bất quá sở dĩ năm đó lực lượng ta lưu lại để tìm người kế thừa, cũng là có mục đích, nha đầu, nếu đồng bạn ngươi tiếp nhận được truyền thừa, nhất định phải đáp ứng ta một chuyện.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK