"Nơi này không sai biệt lắm hẳn là chỗ sâu trong Thiên Sơn đi? Hả, nơi đó là…...."
Hai mắt Cố Nhược Vân bỗng nhiên chợt co lại, kinh ngạc nhìn một mảnh giống như thế ngoại đào nguyên kia, trong mắt dần dần hiện ra sợ hãi lẫn vui mừng, sau đó hai mắt của nàng gắt gao nhìn chằm chằm nước suối màu trắng ngà chảy ồ ồ phía trước kia.
"Là Thánh Linh thạch, theo truyền thuyết trong vạn trượng Thánh Linh thủy mới sẽ xuất hiện một khối Thánh Linh thạch, nhưng hôm nay nơi này vậy mà lại có nhiều Thánh Linh thạch như vậy."
Bỗng nhiên, một bóng dáng tà mị màu tím xuất hiện ở bên cạnh Cố Nhược Vân, khóe môi Tử Tà ngả ngớn, trong mắt màu tím tà khí vẫn luôn nhìn chằm chằm chỗ nước suối không xa, trên khuôn mặt tuấn mỹ mang theo một chút trầm tư.
Đám người Mạc Vũ sửng sốt một chút, không biết người này xuất hiện từ chỗ nào, duy chỉ Viêm ở khoảnh khắc nhìn thấy Tử Tà, tóc gáy cả người đều dựng đứng lên, dáng vẻ như lâm đại địch kia tưởng như hai người với khi uy hiếp Hồng Quân lúc trước kia.
"Xem ra thật đúng là Thánh Linh thạch."
Cố Nhược Vân hít vào một hơi thật sâu, gắt gao ngăn chặn kinh hỉ (kinh ngạc + vui mừng) và kích động trong lòng, chỉ là nàng không dám hành động thiếu suy nghĩ một chút nào, một thứ mê người như thế xuất hiện ở trong Thiên Sơn, còn không có bị cường giả chiếm lĩnh, này hiển nhiên là không hợp tình lý.
Cho nên, không thể không càng thêm cảnh giác hơn bình thường.
"Chủ tử, Thánh Linh thạch này là cái gì?"
Mạc Vũ chớp mắt hỏi.
Cố Nhược Vân nâng mắt lên, nhẹ giọng đáp: "Thánh Linh thủy, theo truyền thuyết một giọt có thể làm cho một Võ Tướng cao cấp trong nháy mắt đến đạt Võ Vương trung cấp, mà Thánh Linh thạch này còn trân quý hơn, trong vạn trượng Thánh Linh thủy, cũng chỉ sẽ xuất hiện một khối Thánh Linh thạch, nhưng mà nước suối nơi này lại đều là do Thánh Linh thạch ngưng tụ thành, về phần uy lực của Thánh Linh thạch này, nếu ngươi có thể thôn hóa (chiếm đoạt tiêu hóa) nó, sẽ thăng vọt lên vô số cấp bậc trong nháy mắt, chỉ là cấp bậc ngươi quá thấp, nếu dùng Thánh Linh thạch tất nhiên sẽ nổ tan xác mà chết, trừ phi sau khi đột phá đến Võ Hoàng, mới có thể ở dưới sự trợ giúp của lực lượng bên ngoài tiêu hóa Thánh Linh thạch."
Thánh Linh thạch có lợi cũng có hại, tuy rằng Thánh Linh thạch này không có di chứng, cũng sẽ không tạo thành căn cơ bất ổn, nhưng mà, nếu không cẩn thận một chút, sẽ bị lực lượng tràn ngập trong Thánh Linh thạch làm nổ tung.
Đôi mắt của Mạc Vũ gắt gao nhìn chằm chằm Thánh Linh thạch, vừa định hành động, bên tai đã truyền đến giọng nói của Cố Nhược Vân: "Chờ một chút."
Lập tức, Mạc Vũ ngừng bước chân lại, kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Cố Nhược Vân, hỏi: "Chủ tử?"
"Mạc Vũ, mau tránh ra, mau!!!"
Đột nhiên, sắc mặt Cố Nhược Vân đại biến, vội vàng la lớn với Mạc Vũ đã tiến về phía trước.
Mạc Vũ còn không có phục hồi tinh thần lại, ‘ầm’ một tiếng, một con rồng to lớn mạnh mẽ phá mở suối Thánh Linh thạch, nhảy vào trên không, tiếng ngâm của con rồng kia làm toàn bộ sơn mạch chấn động run run một cái, móng vuốt to lớn huy qua phía Mạc Vũ.
Phanh!
Cố Nhược Vân nhanh chóng xông đến chỗ Mạc Vũ, hung hăng đụng vào thân thể của nàng, mà ngay tại một khắc này, móng vuốt xé rách hư không hạ xuống, ‘ầm vang’ một tiếng, trong khoảnh khắc chỗ Mạc Vũ mới đứng vừa rồi nhiều ra một cái hố sâu to lớn.
Mạc Vũ ngây ngẩn cả người, nếu chủ tử không có mạo hiểm cứu nàng, vậy nàng…....
Nghĩ đến cái hậu quả kia, sau lưng của nàng toát ra một trận mồ hôi lạnh, trong lòng càng cảm kích với Cố Nhược Vân hơn, ở Ma Tông, nàng cũng chỉ là một hộ pháp mà thôi, cường giả bên người chủ tử rất nhiều, cũng không thiếu một người là nàng.
Nhưng mà, dù vậy, chủ tử cũng chưa từng buông tha cho sinh mệnh của nàng, nếu động tác của chủ tử chậm hơn một chút, hai người bọn họ đều sẽ chết ở dưới trảo của cự long.